Chuột bạch trưởng thành sớm, năng lực sinh sản mạnh. Chuột đực bốn mươi lăm đến sáu mươi ngày tuổi, thích giao phối trong khoảng thời gian là sáu mươi lăm đến chín mươi ngày tuổi.

Nói thật, tôi rất thích chuột bạch, nó thật sự rất hữu dụng, cũng là vật dùng làm thí nghiệm tốt nhất. Tôi đã dành ba năm để ở trong phòng thí nghiệm, ngày qua ngày tiến hành thí nghiệm trong cơ thể cùng bên ngoài của một con lại một con chuột bạch. Tôi tiêm tĩnh mạch, tiêm khoang bụng, tiêm dưới da chúng nó, tôi lấy máu viền mắt, lấy máu tĩnh mạch chúng nó…Mỗi một hạng mục, tôi đều làm vô cùng thuần thục, luận văn tiến sĩ cũng dần hình thành.

Mọi thứ thoạt nhìn đều tốt đẹp như vậy!

Nhưng tiểu sư muội bên cạnh tôi lại không được tốt như thế.

Cô là thạc sĩ nhỏ nhất được phân thêm vào từ tháng chín năm ngoái. Ngày hôm nay cô ấy lại làm thí nghiệm thất bại. Căn cứ vào thời gian, buổi chiều lúc 15:24 phải nên lấy tế bào dịch não tủy sống của chuột bạch.

Nhưng tiểu sư muội quên mất.

“Làm sao bây giờ?” Cô ấy hỏi tôi.

Tôi nhìn xuyên qua mắt kính có chút bụi có chút mờ, đáp lời tiểu sư muội giống như mắt kính dày này.

“Làm lại đi, lần này chị sẽ nhắc nhở thời gian cho em.” Tôi nhún nhún vai, lập tức đau căng vì cơ bắp ngồi lâu mà nhức mỏi.

“Cô mặc kệ cô ấy. Mình làm không tốt thì tự giác rời khỏi phòng thí nghiệm này.” Khương Đông ở bên cạnh luôn lẳng lặng không nói lời nào đột nhiên mở miệng.

Khương Đông đã là tiến sĩ, ở lại nơi này muốn làm nghiên cứu khoa học, là đại sư huynh của chúng tôi trong phòng thí nghiệm này.

Còn là người đàn ông duy nhất trong phòng thí nghiệm không đeo kính.

Nói thật, đối với đàn ông có thành tích tốt nghiệp tiến sĩ xuất sắc còn không phải đeo kính, tôi thật sự cảm thấy anh ấy rất giỏi.

Cho nên tôi liền cười đùa đẩy anh một cái, “Sư huynh, anh đừng như vậy, tiểu sư muội còn nhỏ.”

Tiểu sư muội thích mặc một thân trang phục của Nhật Bản và Hàn Quốc, màu hồng a, ren a, hơn nữa có tuổi thanh xuân mà tôi hâm mộ nhất—nhỏ hơn hai mươi ba tuổi.

Khương Đông vốn là người đàn ông trẻ, trong lòng mỗi người đàn ông đều có một đoạn chuyện tình la lỵ.

“Tám chín tháng rồi còn nhỏ cái gì hả!” Khương Đông hoàn toàn không để cho tôi chút mặt mũi.

“Cái này…” Tôi không kịp suy nghĩ gì, trực tiếp mở miệng. “Cô ấy tốt xấu gì cũng là phụ nữ duy nhất trong phòng thí nghiệm này mà.”

“Cô không phải phụ nữ?” Khương Đông đột nhiên trực tiếp đối diện đôi mắt của tôi, hung hăng trừng tôi, trừng đến khi tôi cảm thấy ngày hôm nay có phải tôi mặc hơi ít hay không, thời tiết thực lạnh a…

“Ha ha, ha ha.” Tôi ha hả cười, nói thật trong lúc nhất thời thật sự đã quên mình cũng là phụ nữ.

“Cô có biết vì sao cô ấy quên thời gian không?” Khương Đông tiếp tục trách mắng, hoàn toàn không để ý khuôn mặt tiểu sư muội đã đỏ lên. “Cô ấy lại có thể lên trên mạng bát quái giải trí đến quên mất thời gian!”

Khương Đông nói xong nghiêng qua tiểu sư muội liếc mắt một cái, biểu cảm xem thường đều viết rõ ở trên mặt, cùng anh ta chơi DOTA sẽ không có người bị bổ một đao đi.

“Quên đi quên đi, phụ nữ có đôi khi khó tránh khỏi thích xem bát quái.” Tôi đột nhiên lại nhớ tới, tôi cũng là phụ nữ.

“Hôm nay… hôm nay có tin tức mới bùng nổ. Em xem liền chấn động, sau đó kích động xem một mạch xuống dưới…”

Lòng tôi trầm xuống: Tiểu sư muội này, chuyện của em còn đang giải quyết, em đừng đem nguyên nhân ra đề cập nữa được không, cũng đừng nói với vẻ mặt hoa si có được không…

“Truyền thông bùng nổ chuyện Bạch Hiên lại cùng với Trình Văn Dạ là một đôi a!”

“Người nào nói với em bọn họ là một đôi?” Tôi cười cười. “Truyền thông nói về tác phẩm mới Thủ đoạn đi, có phải tác phẩm mới của Bạch Hiên cần chụp ảnh không?”

“Tác phẩm mới của Bạch Hiên đều chụp xong hết rồi a, scandal này là tại lễ đóng máy ngày hôm qua bùng phát, hai người hát đối đáp 《Ánh trăng đại diện lòng tôi(1)》, còn thâm tình ôm nhau, nghe nói thiếu chút là hôn rồi.” Thanh âm tiểu sư muội bén nhọn, tôi nghe có chút chói tai. “Em ngày trước còn tưởng rằng Bạch Hiên cùng với Belle là một đôi, hai người ở trên mạng ngày ngày hỗ trợ lẫn nhau còn cùng nhau làm bánh ngọt a…”

“Ai, giới giải trí nha, rất loạn nha…” Tôi có chút không muốn nghe tiếp nữa, liền cắt đứt lời cô ấy.

“Đừng cả ngày nói những thứ này được không? Đi làm thí nghiệm đi!” Thanh âm Khương Đông vẫn là nghiêm khắc trước sau như một, thế nhưng lúc này tôi lại rất cảm kích anh.

Tiểu sư muội quả nhiên ngoan ngoãn làm thí nghiệm, mãi cho đến sáu giờ chiều mọi người tan việc.

Cô nàng nhanh như khói chuồn mất.

Ngược lại trong một hai tiếng này, động tác của tôi thủy chung chậm chạp, thu xếp đồ đạc lại thu dọn phòng thí nghiệm chỉ còn có một mình tôi.

Lúc đi ra mới phát hiện Khương Đông đang đứng ở cửa.

Anh cầm chìa khóa phòng thí nghiệm, chắc là đang đợi tôi đi ra mới có thể khóa cửa.

Tôi cúi thấp đầu, “Xin lỗi, gây thêm phiền toái cho anh.”

“Hừm.” Anh hừ lạnh một tiếng, xoay người đi khóa cửa.

Tôi cất bước muốn đi, Khương Đông lại quay qua gọi tôi lại. “Hạ Đồng Niên!”

“Chuyện gì?” Tôi hỏi.

“Thứ sáu rồi, cũng là không có việc gì làm, buổi tối cùng nhau ăn một bữa cơm đi.”

Tôi suy nghĩ một chút, ngẩng đầu cười cười. “Được—“

※※※

Tôi cùng Khương Đông đi ở trên đường, hai tuyến thành phố ban đêm đèn đuốc sáng trưng, tôi đặc biệt thích vùng này, đường sá rộng rãi, hai hàng đèn đường thẳng tắp giống nhau.

Tôi thích tính chất công việc có quy luật, nghiêm cẩn, Khương Đông cũng như vậy.

Cho nên bữa cơm tối vừa rồi chúng tôi ăn khá thoải mái vui vẻ, nói chuyện từ đồ ăn, đến chuyện quan điểm tâm đắc của mình với hạng mục thí nghiệm trước mắt này.

“Có muốn đi xem phim không?” Đang đi thì Khương Đông đột nhiên hỏi tôi.

Tôi cho tới bây giờ chưa từng đi rạp chiếu phim xem phim, nhưng tôi vẫn đáp. “Không.”

“Cuối tuần nên nghỉ ngơi, nếu không thì…” Ngữ khí nói chuyện của sư huynh hình như so với ngày thường ở trong phòng thí nghiệm không giống nhau. “Nếu không thì chúng ta cùng đi dạo phố chơi một chút.”

“Anh một người đàn ông mà cũng thích dạo phố à!” Tôi hướng anh cười đến không có tim phổi.

Một người đàn ông lại thích đi dạo phố, thật sự có chút khuynh hướng của mẹ nha.

…Sư huynh…hình như tức giận rồi.

Tôi ngừng cười, trong lòng có một chút hổ thẹn, vừa mới mở miệng muốn nói gì đó, lại nghe thấy anh như không có cảm giác lên xuống gì mà nói. “Vậy tôi đưa cô về.”

Anh vẫy tay ngăn một chiếc taxi.

Anh theo tôi cùng ngồi ngay ngắn ở ghế sau.

Gặp phải tài xế taxi là một người không thích bắt chuyện, toàn bộ bên trong xe trầm mặc, cũng chỉ có tiếng đài phát thanh đang phát ra: xin chào, điều chỉnh 102’8…

Đây là chương trình tâm sự tình cảm, thanh âm người gọi điện thoại thổ lộ vào đây đều là tiếng thầm thì trầm lắng. Trong nháy mắt, bầu không khí trong xe càng thêm kỳ dị.

Rốt cuộc, chương trình tâm sự tình cảm kết thúc, đài phát thanh tiến vào thời gian quảng cáo ồn ào vui vẻ.

Cuối cùng không quá khẩn trương a… tôi nghĩ muốn lắc lư thân người, cũng lắc lắc cái cổ. Không cẩn thận liền đối diện hai mắt của Khương Đông.

Tôi cận 675 độ(2), nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ trong ánh mắt sư huynh ngưng đọng một loại thủy quang.

Tôi mơ hồ có thể đoán được là cái gì, trái tim chợt nhảy chậm mất một nhịp.

“Tiểu Thiên Vương Bạch Hiên nổi tiếng biểu diễn ‘Yêu vô hạn’ lưu động Á Châu, ngày hai mươi ba tháng tư ước hẹn cùng bạn ở sân vận động Quang Hồng, muôn người chăm chú, muôn người chờ mong! Nghe, bạn nghe thấy tim mình nhảy không?”

Tôi mãnh liệt thanh tỉnh lại, trái tim thoáng chốc nguội lạnh, không còn chút lưu luyến nào quay đầu lại, nhìn thẳng.

Đằng trước là chỗ ngồi tựa lưng, phía trước nữa là kính thủy tinh xe taxi trong suốt, trước nữa là một ngọn đèn phát ra ánh sáng mông lung mờ nhạt, ban đêm nơi mà người chết thuộc về.

Khương Đông cũng không tiếp tục động tác hay tỏ vẻ gì. Sau khi tôi xuống xe, cùng anh vẫy tay chào hẹn thứ 2 gặp lại rồi chúc ngủ ngon. Sau đó anh ngồi ở trong xe, kêu taxi trực tiếp chở anh về.

Chúng tôi bình an vô sự.

Tôi trở về nhà.

Thời điểm đi lên tầng, trong lòng tôi vẫn luôn lặp lại đoạn quảng cáo trong đài phát thanh kia: Tiểu Thiên Vương Bạch Hiên nổi tiếng biểu diễn ‘Yêu vô hạn’ lưu động Á Châu, ngày hai mươi ba tháng tư ước hẹn cùng bạn ở sân vận động Quang Hồng, muôn người chăm chú, muôn người chờ mong! Tiểu Thiên Vương Bạch Hiên nổi tiếng biểu diễn ‘Yêu vô hạn’ lưu động Á Châu, ngày hai mươi ba tháng tư ước hẹn cùng bạn ở sân vận động Quang Hồng, muôn người chăm chú, muôn người chờ mong! Tiểu Thiên Vương Bạch Hiên nổi tiếng biểu diễn ‘Yêu vô hạn’ lưu động Á Châu, ngày hai mươi ba tháng tư ước hẹn cùng bạn ở sân vận động Quang Hồng…

Ngày hai mươi ba tháng tư, đó không phải là một tuần sau sao. Thì ra Bạch Hiên muốn đến thành phố nơi tôi ở biểu diễn gặp mặt à.

Tôi lấy chìa khóa ra mở cửa, cắm vào xoay vài lần đều bất động, không biết làm sao lại như vậy.

Ngày trước tôi cũng thường gặp phải loại tình huống này, khi đó dù sao cũng sẽ có người giúp tôi mở cửa…

……

Cuối cùng cũng chuyển động mở ra a, tôi tiến vào bên trong đem hài cùng túi khẽ vung, trực tiếp đặt mông ngồi xuống sofa.

Sofa mềm mại rất nhanh lõm xuống, tôi nửa nằm nửa dựa mở TV.

Một kênh, là chương trình tổng hợp nghệ thuật《Siêu sao tới rồi》, siêu sao đi đến là Bạch Hiên. Nhìn nữ MC ngồi hướng về phía trước quá nửa, chuyển micro qua: “Bạch tiên sinh, năm ngoái anh giành được kim tượng ảnh đế, trên màn ảnh lớn rất thành công, vì sao năm nay lại đột nhiên tiếp nhận bộ phim truyền hình, trở lại giới truyền hình vậy?” Mấy người chủ trì đều cười đến mập mờ, “Là vì Trình Văn Dạ sao?”

Tay tôi run lên chuyển sang một kênh khác.

Ngôi sao giải trí nghe nói: Bạch Hiên không từ chối bóng hồng, scandal liên tục không ngừng, sau ngày đá bỏ Belle, lại ngọt ngào với nữ ngôi sao Trình Văn Dạ. Lễ đóng máy công khai hát tình ca, thể hiện tình cảm trước mặt mọi người.

Lúc chiều nghe tiểu sư muội nói tôi còn cho rằng chỉ là thổi phồng khuếch đại, lúc này xem trên màn hình phát ra, thì ra hai người hát đối thật sự là ‘thiếu chút nữa là hôn rồi’, đầu mũi bọn họ đụng nhau, bốn mắt nhìn nhau lưu luyến thật rõ ràng.

Không nhìn nổi, nặng nề nhấn xuống cái nút điều khiển từ xa, lại thay đổi kênh khác.

Trong kênh lần này là một bộ phim truyền hình, kịch cổ trang: một bạch y nam tử xuất hiện, trong tay cầm sáo, bên hông giắt kiếm, hướng về màn hình đối ngươi nhẹ nhàng thoáng nhìn, dung nhan tinh xảo đẹp đến không chê vào đâu được, đặc biệt là đôi mắt ẩn tình đưa tình kia—khoảnh khắc máu đầy bầu trời, trong nháy mắt giết chóc.

Nam diễn viên chính vừa chính vừa tà, võ công siêu cường sách lược vô song, đối với nữ nhân khác cũng không thèm liếc mắt một cái, nhưng lại đối với nữ chính mối tình thắm thiết, chính là Bạch Hiên diễn.

Anh diễn cổ trang không cần PS(3), trực tiếp in hình, mỗi một tờ cũng có thể làm hình nền máy tính, tuyệt mỹ xem mãi không chán, ai hoa si rớt đầy nước miếng trên đất.

Chính là tôi không muốn hoa si anh, vì vậy tôi tiếp tục ấn xuống điều khiển, tiếp tục đổi kênh.

Bạch Hiên, Bạch Hiên, Bạch Hiên…Tại sao tất cả các kênh đều là Bạch Hiên!!

Anh thành công rán thịt gà, thành công xuyên qua hai bờ sông tam, thành công đến căn bản không cách nào gạt anh ra khỏi trong tầm mắt tôi.

Tôi hung hăng nhìn chằm chằm Bạch Hiên trên màn hình, anh thuộc về loại hình anh khí này, ngũ quan góc cạnh nhưng lại đẹp đến rung động lòng người, hé ra khuôn mặt 360 độ không có góc chết.

“Mặt giả!” Tuy rằng biết rõ anh dần lộ ra vẻ yêu nghiệt từ thời cao trung, mặc dù biết anh không hề động qua dao kéo, tôi vẫn là không nhịn được âm thầm mắng một câu.

Tôi biết Bạch Hiên.

Sơ trung, cao trung…Từ thế kỷ trước thập niên 90 bắt đầu tính lên, tôi biết anh suốt mười lăm năm.

Ha ha, như vậy không thể nói ‘biết’, phải nói là ‘quen biết’ đi?

Kỳ thực cũng không thể dùng ‘quen biết’, bởi vì tôi là vợ của anh.

Đúng vậy, vợ trên danh nghĩa pháp luật, sổ đỏ kia vẫn còn chân thực nằm trong ngăn kéo trong phòng ngủ của tôi.

Nhưng là ở trên sổ đỏ kia có khắc bốn chữ to(4) ‘Chứng nhận ly hôn’ màu vàng rực rỡ.

Cho nên lý trí khách quan quyết định kết luận cuối cùng: Tôi là vợ trước của anh.

*************

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đoản văn cẩu huyết, trong hai vạn chữ kết thúc. ==#

_____________________________________

(1) Ánh trăng đại diện lòng tôi ( 月亮代表我的心 )

♥Bản tiếng Trung:

Ni wen wo ai,ni you duo shen,wo ai ni you ji fen

Wo de xin ye zhen,wo de ai ye zhen

Yue liang dai biao wo de xin

Ni wen wo ai ni you duo shen,wo ai ni you ji fen

Wo de qing bu yi,wo de ai ye bu bian

Yue liang dai biao wo de xin

Qing qing de yi ge wen,yi jing da dong wo de xin

Shen shen de yi duan qing,jiao wo si nian dao ru jin

Ni wen wo ai ni you duo shen,wo ai ni you ji fen

Ni qu xiang yi xiang,ni qu kan yi kan

Yu liang dai biao wo de xin.

♪♫Bản Tiếng Việt:

Bạn hỏi tôi yêu bạn có sâu đậm không?

Tôi yêu bạn bao nhiêu phần?

Tình cảm của tôi là chân thật

Tình yêu tôi dành cho bạn cũng là chân thật

Ánh trăng đã nói hộ lòng tôi.

Bạn hỏi tôi yêu bạn có sâu đậm không?

Tôi yêu bạn bao nhiêu phần?

Tình yêu của tôi là bất biến

Ánh trăng nói hộ lòng tôi.

ĐK:

Nụ hôn ngọt ngào đã khiến con tim tôi đập rộn ràng.

Mối tình say đắm của bạn, tôi sẽ ghi nhớ suốt đời.

Bạn hỏi tôi yêu bạn có sâu đậm không?

Tôi yêu bạn bao nhiêu phần?

Bạn thử nghĩ xem, bạn thử nhìn xem, ánh trăng đã nói hộ lòng tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play