“Kỳ thật em cảm thấy này cũng không phải là chuyện gì xấu,” A Ngôn ăn hết cá của mình, thấy Từ Ca vẫn còn đang tự hỏi nhân sinh không tính toán động cá, lại lấy cá của Từ Ca qua bắt đầu ăn, “Em thấy A Đại rất thích anh, khẳng định hắn luyến tiếc làm anh đau.”

“A Đại không thích tôi.” Từ Ca thốt ra.

“Sao có thể.” A Ngôn ăn từ lưng cá, đây là nơi nhiều thịt nhất, gặm hai miếng, cảm thấy có chút thật xin lỗi Từ Ca, lại bẻ đầu cá xuống, mút mút.

“Em nghe Quạ Đen nói, A Đại là người rất tình nghĩa, nhiều năm như vậy cũng không có quan hệ với ai. Lúc này thu anh, sức lực Hồng hoang* tích góp nhiều năm còn chờ phát tiết, chỉ cần người này vừa cứng, khẳng định nhìn anh thấy chỗ nào cũng tốt.”

(*洪荒之力 hồng hoang chi lực: sức mạnh có từ khi trời đất vừa sinh ra, đủ để hủy diệt thế giới.)

“Kỳ thật cậu ấy không thích tôi, cậu ấy từng thích một người.” Từ Ca nói, nói xong lại hối hận.

Cậu cũng không biết vì sao mình cứ níu lấy thứ này không bỏ, rõ ràng A Đại đều đã giải thích, cậu lại nói với A Ngôn, liền có vẻ mình đặc biệt canh cánh trong lòng.

Kỳ thật cậu không canh cánh trong lòng, cậu chính là ——

“Anh nói Tiểu Viễn gì đó hả.” A Ngôn đào mắt cá ra ăn, chẹp chẹp miệng, liếc liếc Từ Ca.

Từ Ca giật mình, nói —— “Cậu con mẹ nó cũng biết Tiểu Viễn?”

Biết, A Ngôn đương nhiên biết.

Quạ Đen nói nhiều hơn A Đại, chắc chắn không phải loại người chỉ một chữ “Ừ” liền cắt đứt đề tài trò chuyện, bản thân lại tương đối nhiều chuyện*, hai người dán một chỗ, nếu Quạ Đen không đạp mông cậu, còn có thể nói mấy câu.

(*事逼 sự bức: tiếng địa phương, người k có việc gì thích kiếm chuyện (dùng để mắng.)

Mấy ngày này A Ngôn không thể tới tìm Từ Ca, vốn là nghẹn đến mức hoảng, chờ đến tối Quạ Đen trở về, đương nhiên cậu muốn cho miệng giải phóng giải phóng, tóm lấy Quạ Đen hỏi không ngừng.

Cho nên cậu không chỉ biết Tiểu Viễn, còn biết tính từ năm A Đại mười bảy tuổi, đến bây giờ là ba mươi mốt tuổi, tổng cộng có ba người từng theo đuổi hắn, có hai người yêu thầm hắn.

Trong đó theo đuổi hắn có hai người là nữ, một là nam. Nam chính là Tiểu Viễn kia, mà nữ thì có một người đã từng được sắp xếp làm vợ của hắn.

“Hắn còn từng cưới vợ?” Từ Ca thật sự cảm thấy mình không biết gì cả.

“Không có, cô gái kia biến mất còn sớm hơn Tiểu Viễn, cô ấy vốn là không đồng ý trong nhà an bài việc hôn nhân, lúc sau quen với con trai của một đồ tể ở đầu Tây, sau khi lớn bụng liền rời khỏi Khổ Sơn.”

A Ngôn lại lấy tới nửa con cá còn lại, cậu cảm thấy Từ Ca nghe đến mấy chuyện này hẳn là không còn muốn ăn gì, vì vậy ăn uống thỏa thích*, hai ba miếng liền tiêu diệt sạch sẽ.

(*大快朵颐 đại khoái đóa di.)

Cậu là lâu lắm rồi không dính mùi thịt, tuy rằng hơn hai mươi tuổi đã dừng phát dục, nhưng cậu vẫn là cảm thấy mình có xu thế dài người, bằng không tại sao mỗi ngày đều giống như ăn không đủ no, ngửi được mùi thịt liền quỳ xuống.

“Cho nên A Đại chưa từng trải qua yêu đương, Quạ Đen hiểu rõ hắn nhất, anh ấy nhìn ra được A Đại rất để ý anh,” A Ngôn nói, “Anh nói không thích, đại khái là A Đại không biết cách nói ra. Nhưng nếu hắn thật sự không thích anh, anh cũng sẽ không được cởi xích tùy tiện để đó, anh nói có đúng không?”

Đúng, lời này của A Ngôn ngược lại nhắc nhở Từ Ca.

Bọn họ vẫn là tù binh. A Đại có thể phế đi cậu bất cứ lúc nào, lại để cho gia súc cả thôn tới xx cậu.

“Hơn nữa anh cũng rất thích hắn,” A Ngôn nói, “Anh xem, kế hoạch thật là không đuổi kịp biến hóa. Em vốn cho rằng bị bắt tới là phải bán mông, tuy rằng hiện tại cũng là bán mông, nhưng là bán cho người mình không ghét, hẳn là cũng không khó chịu như vậy.”

Từ Ca nhăn mày, hỏi lại, “Ai nói tôi thích cậu ấy?”

A Ngôn cười, cậu ta cười ra một mồm cá tanh.

Nhưng cậu ta vừa định trả lời, lại đột nhiên bị tiếng ầm ĩ đánh gãy.

Chỉ thấy mười mấy người ào ào xông vào, xuyên qua phòng khách, vòng đến sân sau. Còn chưa đợi A Ngôn lau sạch miệng, cửa gỗ của phòng ngủ liền đột nhiên bị đá văng ra.

Từ Ca lập tức đứng lên, kéo A Ngôn dựa gần cửa ném ra sau lưng mình.

Nhưng người tới thật sự quá nhiều, bốn người trẻ tuổi trong đó lập tức đi qua, hai người một tổ ấn vai Từ Ca cùng A Ngôn, không nói lời nào liền lôi ra ngoài cửa.

Ra khỏi phòng, trái tim Từ Ca trật một nhịp.

Cậu thấy tên hỗ trợ ở trong phòng Dì Vịt vào cái ngày đi mời rượu Dì Vịt, giờ phút này người nọ liền đứng ở bên ngoài, ngậm điếu thuốc, chỉ huy đám người trẻ tuổi này hành động.

Nhóm người này là thôn dân của sườn Bắc, mà bọn họ muốn bắt cậu cùng A Ngôn đến chỗ của Dì Vịt bên đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play