Quốc sư rất khỏe, vai quốc sư cũng vô cùng rắn chắc. Liên Đăng tựa đầu vào vai chàng ta, lòng đượm nỗi yên bình.
“Quốc sư đã đi rất xa à? Sau khi lên bờ, tôi đi tìm một vòng mà không thấy quốc sư.” Giọng cô vẫn còn tủi thân.
“Không xa lắm, chỉ quanh quanh đây thôi.”
“Nhưng lúc trước tôi muốn săn thú rừng mà tìm mãi chẳng thấy con nào.”
“Đó là vì cô ngốc.”
Liên Đăng tin thật, cô không tài giỏi bằng chàng ta là chuyện chẳng có gì phải bàn cãi. Cô không còn gì thắc mắc nữa, chỉ nói: “Sau này trước khi quốc sư đi đâu phải báo với tôi một tiếng, không tìm thấy quốc sư làm tôi rất lo lắng.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT