Cô ngây người ở nhà anh cả một đêm, cô dùng hết mọi cách để trêu chọc anh, anh bình tĩnh như gì vậy.

Hiện giờ để cô tin tưởng anh là thẳng.

Vậy chẳng phải bắt cô thừa nhận rằng Lục Kinh Yến không hề có sức hút sao.

Cô không cần thể diện à.

Lục Kinh Yến lạnh lẽo như sương giá nhìn Thịnh Tiện qua màn hình: “Anh chắc chắn?”

Dáng vẻ nọ của học sinh tiểu học khá là nghiêm túc, trong lời nói còn lộ ra một câu “khuyên anh nghĩ cho kỹ rồi hãy trả lời”.

Thịnh Tiện chẳng hiểu nổi điều này có gì mà phải nghĩ, anh chậm rãi nói “ừ” một tiếng.

“Em đậu má nó…..” Lục Kinh Yên rụt gương mặt ra phía sau suýt nữa thì thốt ra một tràng câu chửi tục, cô hít sâu một hơi, ánh mắt chăm chú nhìn Thịnh Tiện trong video một lúc: “Cho nên, anh đang gián tiếp nói với em là anh không được?”

Mí mắt của Thịnh Tiện bỗng nhướng lên.

Lục Kinh Yến dứt khoát đưa ra hai con đường cho Thịnh Tiện: “Anh chọn đi, hoặc là anh thẳng thắn nói cho em biết anh thích đàn ông, hoặc chính là anh không được.”

Dù sao thì có đánh chết cô cũng không thể thừa nhận sức hút của bản thân xảy ra vấn đề.

“….”

Lựa chọn này mức độ còn khó nhằn hơn cả là giữ lớn hay giữ nhỏ, mẹ và bạn gái cùng rơi xuống nước thì cứu ai.

Huyệt thái dương của Thịnh Tiện xuất hiện cơn đau quen thuộc.

Lục Kinh Yến: “Anh không nói chuyện là có ý gì hả? Chẳng lẽ hai cái anh đều chiếm hết, cho nên chỉ có thể bị ép thừa nhận?”

Anh chưa từng cho người khác cơ hội tới gần mình, có vẻ như rất khó tiếp xúc.

Nhưng mỗi một thái độ hành động của anh trước nay đều rất hòa đồng thân thiện.

Với tư cách là giáo sư đại học, anh dẫn dắt rất nhiều sinh viên, cũng từng va chạm với sinh viên ương bướng, nhiều nhất anh chỉ lạnh lùng nói một câu như người máy chẳng có tình cảm gì “Em tự xem đi”, “Nếu đã như vậy, sau này em đừng lên lớp học nữa, trượt môn luôn đi”.

Anh phát hiện học sinh tiểu học trong video, đúng là rất có bản lĩnh, có năng lực chọc điên anh.

Thấy học sinh tiểu học lại chuẩn bị mở miệng, anh đúng là sợ cô luôn rồi, vội cướp lời nói: “Trong mắt của tôi, sẽ chỉ có một người phụ nữ.”

“...”

Có biết ý nghĩa của câu này là gì không?”

Lục Kinh Yến há miệng.

Thịnh Tiện đối mặt với người mang tư duy của học sinh tiểu học kia, chỉ sợ cô suy nghĩ đến một trường hợp đáng sợ nào đó, khựng lại một lát, rồi nói: “Tức là, tôi chỉ được với người phụ nữ mà tôi thích thôi.”

Giọng nói của anh rất nhẹ, vang vọng trong đêm khuya càng trở nên dụ hoặc.

Trái tim của Lục Kinh Yến đập mạnh, cô hoảng loạn trốn tránh khỏi ánh mắt của Thịnh Tiện, mang vẻ hời hợt hỏi: “Vậy anh từng được bao giờ chưa?”

Hỏi xong câu này, nhịp tim của cô bắt đầu gia tốc, cả cơ thể bỗng trở nên vô cùng khẩn trương.

Thậm chí cô còn không dám nghe câu trả lời của anh.

Ngay tại lúc cô nín thở sắp không chịu nổi nữa, Thịnh Tiện lên tiếng: “Chưa từng.”

Trái tim của Lục Kinh Yến dường như đã được gạt đi một tảng đá lớn, cô thở dài một hơi.

Cô chẳng biết tại sao vừa rồi mình lại khẩn trương, cũng như không biết vì sao hiện tại mình lại nhẹ nhõm. Cô nghiền ngẫm một lát, đưa loại cảm xúc lạ lẫm, chưa từng xuất hiện này quy về việc cô khá là hơn thua, không muốn người nào có sức hút trước Thịnh Tiện vượt qua bản thân mình.

Bầu không khí trong cuộc điện thoại video của hai người vốn đang tốt lành, hiện giờ cũng chẳng rõ xuất hiện vấn đề ở đâu, mà bỗng chốc trở nên rất lạ.

Lục Kinh Yến không rõ có phải là vấn đề của mình không, dù sao thì cô nhìn chằm chằm vào màn hình suy nghĩ nửa ngày không nghĩ ra được chút gì, cuối cùng cô hắng giọng: “Thì, anh à, thời gian không còn sớm nữa, em phải nghỉ ngơi rồi.”

Thịnh Tiện: “Ừ.”

Lục Kinh Yến đang định tắt điện thoại.

Thịnh Tiện trong video ngước mắt lên: “Sau này, đừng tùy tiện nói với đàn ông anh ta không được.”

Lục Kinh Yến hả một tiếng: “Vì sao chứ?”

“...”

Vì sao ư?

Câu kiểu đó, làm gì có cô gái nào có thể tùy tiện trò chuyện với người khác chứ.

Thịnh Tiện im lặng một lát: “Sợ em bị đánh.”

Lục Kinh Yến tặng cho Thịnh Tiện một cái trợn trắng mắt tại chỗ.

“Được rồi, mau đi ngủ đi, cúp đây.” Thịnh Tiện nói.

Lục Kinh Yến ngăn Thịnh Tiện lại: “Khoan đã.”

Động tác bấm nút điện thoại của Thịnh Tiện ngừng lại: “Hửm?”

Lục Kinh Yến chống cằm, nhìn chằm chằm Thịnh Tiện trong video mấy giây, sau đó đưa mặt gần sát ống kính một chút, đè giọng nói nhỏ: “Anh ơi, anh có thể hở chút áo tắm ra không?”

“….”

“Em muốn đếm xem anh trai có tám múi cơ bắp hay không.”

“….”

Video bị cúp luôn chẳng hề nể nang gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play