Động tác gõ bàn phím của Bạc Mộ bên kia không hề ngừng lại.
Tài khoản rác: “Bao nhiêu lăm rồi tôi chưa thấy bộ dạng sợ hãi của cô đâu, đúng thật là có hơi nhớ nhung đấy.”
Tài khoản rác này xuất hiện vào đúng buổi tối lần đầu tiên cô tới trường học tìm Thịnh Tiện, vừa vặn bắt gặp Bạc Mộ đang kể xấu về cô cho Thịnh Tiện nghe, và sau đó cô và ả ta xảy ra mâu thuẫn.
Bạc Mộ là bạn học của cô, sự việc năm đó tuy là chỉ phát triển ở phạm vi nhỏ, nhưng Bạc Mộ và những kẻ kia đều quen biết, ả là người có khả năng nắm rõ nội tình nhất.
Danh sách khách mời tiệc tối trừ Bạc Mộ ra, những người khác không hề có khúc mắc gì với cô.
Manh mối trùng trùng khiến Lục Kinh Yến không thể không nghi ngờ tài khoản rác năm lần bảy lượt gửi tin nhắn cho cô chính là Bạc Mộ.
Cô cất điện thoại đi, tăng nhanh bước chân.
Bạc Mộ nghe thấy tiếng bước chân, ngoảnh đầu về sau nhìn một cái.
Khi ả trông thấy Lục Kinh Yến, vội vàng khóa màn hình điện thoại lại, nhưng khóe mắt của Lục Kinh Yến đã trông thấy dao diện mà Emotion mà cô quá đỗi quen thuộc trước khi ả ta ấn thoát.
Trùng hợp như thế này khiến Lục Kinh Yến không còn nghi ngờ nữa mà là khẳng định.
Bạc Mộ luôn không thích cô, hồi còn đi học ngoài mặt ả xoắn xuyets vây quanh cô, làm bạn với cô, xoay lưng đã nói xấu cô với những bạn học khác.
Bạc Mộ thích Thịnh Tiện, mà cô lại vừa vặn nhìn trúng anh.
Loại người bụng dạ hẹp hòi còn hơn cả đầu kim như Bạc Mộ, làm sao có thể cam lòng đây, chắc chắn ả sẽ không từ bỏ, cố ý tạo ra tài khoản phụ này để báo thù cô.
Những chuyện xưa năm cũ mà cô không muốn người ta nhắc tới nhất kia.
Nó như cơn ác mộng bám lấy cô bao nhiêu năm nay.
Sao đều không muốn bỏ qua cho cô.
Lục Kinh Yến cảm thấy lý trí của mình trong phút chốc hoàn toàn sụp đổ hết, ánh mắt cô nhìn Bạc Mộ dần trở nên lạnh lẽo: “Vui không?”
Bạc Mộ bị cô hỏi bỗng ngây cả người: “Cái gì?”
Bạc Mộ trông thấy Lục Kinh Yến mang gương mặt gây rối tới, hơi nhăn mày lại. Những trường hợp như thế này nói không chừng còn có chó săn trà trộn vào, ả không muốn xảy ra xung đột với Lục Kinh Yến, khiến cho sau này lên hotsearch.
“Lục Kinh Yến, cô muốn nổi điên thì tự mà điên đi, đừng lôi tôi vào.” Bạc Mộ lùi ra sau nửa bước, xoay người đi vào trong phòng vệ sinh.
Lục Kinh Yến túm lấy bả vai của Bạc Mộ, kéo giật ả ta lại: “Con mẹ mày tao hỏi mày chơi có vui không?”
“Lục Kinh Yến, có phải cô bị điên không hả.” Bạc Mộ bị câu chất vấn không đầu không đuôi của Lục Kinh Yến cũng bắt đầu không vui, ả hất tay nhưng không thoát nổi bàn tay của Lục Kinh Yến: “Lục Kinh Yến, phiền cô buông tôi ra.”
Lục Kinh Yến hệt như không nghe thấy ả nói gì vậy, gương mặt lạnh tanh nhìn chằm chằm vào ả ta: “Mày nhìn tao không vừa mắt, có thể đường hoàng mà tới, chơi trò âm hiểm sau lưng thú vị lắm sao?”
Bạc Mộ nắm chặt điện thoại trong tay, lúc ả giãy giụa, vừa vặn điện thoại khua khoắng trước mặt Lục Kinh Yến. Cô nhìn thấy ngứa mắt vô cùng, giơ tay cướp lấy ném sang bức tường đối diện: “Mày có biết mày giống thứ gì không, mày giống như con giòi ở trong rãnh nước bẩn thỉu, không thấy nổi ánh sáng, khiến người ta buồn nôn, mày đáng thương thật đấy, cả đời này chỉ có thể sống như vậy thôi.”
Bạc Mộ tức cười, ả cảm thấy Lục Kinh Yến đúng là không nói lý: “Lục Kinh Yến, cô uống lộn thuốc rồi hả? Não cô bị thủng thì đến gặp bác sĩ đi, cô tới trước mặt tôi ra vẻ tính tình của đại tiểu thư gì chứ?”
Ả chưa kịp nói xong, Lục Kinh Yến đã giơ tay cho ả một cái tát.
Bạc Mộ bị đánh đến ngu người.
Lục Kinh Yến nắm lấy cằm ả, nâng mặt ả lên: “Đây mới gọi là tính tình của đại tiểu thư.”
Bạc Mộ bừng tỉnh, sờ mặt của mình khó mà tin nổi, ả trợn mắt nhìn Lục Kinh Yến: “Mày đánh tao?”
“Tao muốn đánh mày từ lâu rồi, năm đó mày ở sau lưng tao làm bao chuyện buồn nôn, tao đã không so đo gì với mày, mày còn tưởng tao dễ bắt nạt hả? Bao nhiêu năm qua đi, đến giờ còn dám giẫm lên đầu tao rồi?” Lục Kinh Yến tăng thêm sức lực ở ngón tay, dưới cằm của Bạc Mộ xuất hiện vệt hằn rất sâu: “Làm chuyện buồn nôn sau lưng người khác, sướng lắm đúng không? Hả?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT