Chương 86
Cái tên “Diệp Bắc Thần!” lập tức vang lên từ cổ họng của mỗi khán giả ở đây.
Cảnh tượng ban nãy Diệp Phong chém đứt đầu Sato Kojiro với họ mà nói là một cú đánh thẳng vào tinh thần, cho dù nhiều năm nữa trôi qua, bọn họ cũng không thể nào quên được cảnh tượng này.
Có lẽ trước hôm nay họ không biết cái tên này, nhưng sau đêm nay, cái tên này sẽ được vang danh khắp Tô Hành, thậm chí là cả tỉnh Giang Nam!
Thiếu niên Tông Sư – Diệp Bắc Thần!
…
Dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Phong cầm kiếm Thất Tinh Long Uyên, bước từng bước xuống võ đài, rời đi bằng lối đi của tuyển thủ, cuối cùng biến mất trong tầm nhìn của mọi người.
Anh hùng rồi đi, nhưng trong giang hồ vẫn vang mãi truyền thuyết về cậu!
Tuy nhiên sau khi Diệp Phong rời khỏi ánh mắt của mọi người, cậu chạy nhanh đến nhà vệ sinh gần nhất, sau khi cài lại chốt cửa, cơ thể căng thẳng của cậu lập tức ngã quỵ xuống, cảm giác yếu ớt xông đến.
Bất tri bất giác, cả người cậu bị mồ hôi thấm ướt, giống như đã đi mười mấy ngày trong sa mạc vậy, mệt mỏi đến cực điểm dường như một khắc sau sẽ bất tỉnh ngay.
Đúng như ông Ngụy nói luồng sức mạnh kia tạo ra gánh nặng to lớn cho cơ thể Diệp Phong, nếu như kéo dài thêm mấy phút nữa, e rằng không cần Sato Kojiro ra tay, Diệp Phong đã nổ tung mà chết.
Nhưng may mắn là cuối cùng cậu vẫn toàn thắng!
Cái gọi là may mắn trong nguy hiểm, trận đấu sinh tử nguy hiểm này không những giúp cậu lĩnh ngộ được sức mạnh của Thanh Long mà còn giúp cậu có được thanh kiếm Thất Tinh Long Uyên, cho dù trong tình huống thông thường, Diệp Phong tay cầm kiếm, chiến lực cũng tăng lên một tầm cao mới.
Trốn trong nhà vệ sinh khoảng mười mấy phút, Diệp Phong mới từ từ hoàn hồn, cậu thở dài một hơi, đi đến nhà vệ sinh rửa mặt, chỉnh lại quần áo, sau đó lại đi vào phòng riêng số một.
Sau khi đi vào, Sở Kinh Quốc đang nói chuyện với Chiến Thiên Qua bỗng đứng dậy, nhìn về phía cậu với ánh mắt vô cùng phức tạp.
Chiến Thiên Qua bước đến chỗ Diệp Phong, cúi người với cậu, cả người gập thành góc chín mươi độ, cung kính đến cực điểm.
Cần phải biết Chiến Thiên Qua là ông trùm thế giới ngầm mạnh nhất ở Tô Hành này, chỉ có có người cung kính hành lễ với ông ta chứ trước đây chưa từng có ai khiến ông ta phải cung kính như này.
Nhưng thời khắc này hành động của Chiến Thiên Qua vô cùng tự nhiên, dường như đây là chuyện nên làm vậy.
Ngay sau đó ông ta nói với Diệp Phong: “Kẻ hèn Chiến Thiên Qua bái kiến Diệp Tông Sư!”
“Ông Chiến, ông làm gì vậy, mau đứng dậy!”
Diệp Phong thấy vậy vội vàng vươn tay ra đỡ Chiến Thiên Qua dậy, ai ngờ Chiến Thiên Qua nói tiếp:
“Diệp Tông Sư, chuyện hôm nay nhất định nằm trong dự tính của mấy tên người nước Oa! Không những có cường giả Cửu Phẩm đỉnh cấp là Sato Kojiro mà bọn họ còn đặt cược một tỉ tiền hoa hạ để tấn công tôi!”
“Nếu như cậu không giúp đỡ, chắc là tôi đã tổn thất ít nhất mấy tỉ rồi! Có điều khiến người ta tức giận nhất là thanh kiếm Thất Tinh Long Uyên quốc bảo của nước ta lại rơi vào tay người nước Oa!”
“Có điều những người nước Oa này không ngờ, trong thời khắc quan trọng nhất Diệp Tông Sư lại ra tay, cứu vãn tình hình, giúp Hoa Hạ giành chiến thắng. Cái cúi người này là thứ cậu đương nhiên nên được nhận!”
“Ông Chiến, ông quá khen rồi!”