Chương 212
Có một người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh là một điều cực kỳ tuyệt vời.
Nhưng vào lúc này, Diệp Phong trong lòng lại không cảm thấy vui vẻ, ngược lại là không ngừng than thở.
Mối quan hệ giữa cậu và Sở Mai Dung vốn đã bê tắc lắm rồi, nếu chuyện vừa rồi truyền đến tai Sở Mai Dung, không biết cô sẽ tức giận hay thậm chí là hoàn toàn phớt lờ Diệp Phong nữa!
Cuối cùng kéo Tần Mị Nhi đến một nơi yên tĩnh, Diệp Phong nhìn xung quanh và phát hiện ra rằng không có người ngoài trong bán kính mười mấy mét.
Câụ ít sâu một hơi, hỏi: “Cô Mị Nhi, sao đột nhiên tới trường học của chúng tôi thế? Không phải đến tìm tôi trả thù đấy chứ?”
“Hừm… Ta không có nhiều thời gian như vậy! Không ngờ anh cũng học ở trường sơ trung số 1 Tô Hành thôi!”, Tần Mị Nhi nói, ngữ khí có vẻ không giả tạo.
Nhưng càng như vậy, Diệp Phong càng thêm mơ hồ, tiếp tục hỏi: “Cô Mị Nhi, hôm nay cô tới đây làm gì?”
“Tôi muốn tìm một người!”
Tần Mị Nhi lạnh lùng nói, trên mặt phủ một tầng lạnh lùng, dường như người đó có thù hận sâu sắc với cô ta.
“Cô Mị Nhi, cô đang tìm ai vậy?”, Diệp Phong thận trọng hỏi, nhưng đột nhiên có một cảm giác bất an vô cớ.
Khi nghe vậy, Tần Mị Nhi nghiến răng và nói:
“Diệp Phong!”
“Cái gì?!”
Nghe được câu nói của Tần Mị Nhi, Diệp Phong sắc mặt biến sắc, cơ khóe mắt giật giật, theo bản năng kêu lên một tiếng.
Lời nói của Tần Mị Nhi giống như một tảng đá lớn đập vào mặt hồ phẳng lặng, khuấy động những cơn sóng trong lòng Diệp Phong!
Nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Diệp Phong, Tần Mị Nhi nhướng mày, nghi ngờ hỏi: “Sao… Anh Hách biết Diệp Phong sao?”
Nghe vậy, Diệp Phong ép buộc mình phải bình tĩnh lại, đồng thời đại não của cậu đang vận hành với tốc độ cao.
Điều chắc chắn bây giờ là Tần Mị Nhi không nhận ra rằng mình đang “lừa dối” cô ta, nếu không cô ta đã mất bình tĩnh từ lâu rồi!
Nhưng vấn đề là, cô ta đã không biết mình, tại sao lại tới trường học tìm mình?
Nghĩ đến đây, Diệp Phong quay đầu lại nhìn Tần Mị Nhi nói: “Tiểu thư Mị Nhi, tôi đúng là biết Diệp Phong, nhưng … Tại sao cô lại tìm tới hắn?”
Nghe vậy, Tần Mị Nhi do dự một lúc rồi nói:
“Hừ… Nói cho anh biết cũng được! Còn không phải cha nuôi của tôi ép tôi giữ gìn mối quan hệ tốt đẹp với Diệp phong sao, chán ghét! Vì lý do này, tối hôm qua tôi đã ầm ĩ với bố nuôi một trận rồi chạy ra ngoài, ai ngờ lại xui thế, hết lần này đến lần khác gặp anh…”
Nói đến đây, Tần Mị Nhi hai má vô cớ đỏ lên, không biết đã nghĩ tới cái gì.
Lúc này, Diệp Phong đã đại khái hiểu được chuyện gì xảy ra.
Hóa ra thủ phạm “Ô Long” lại là Chiến Thiên Qua!