Chương 202
Nếu người bình thường bị đá trúng, rất dễ dẫn đến gãy xương, nứt xương, nghiêm trọng thì nguy hiểm đến tính mạng.
Thế nhưng hiện giờ Tần Mi Nhi lại không ngờ quần da của mình đã có vết rách hơn mười centimet.
Động tác đá chân của cô ta khiến chỗ xấu hổ đó lộ ra hoàn toàn trước mặt Diệp Phong.
Lúc này cả người Diệp Phong lướt qua, lùi về sau mấy bước, sau đó nói.
“Mèo Kitty!”
Vừa nghe thế, Tần Mi Nhi mới nhớ ra tình cảnh hiện giờ của mình, cái chân dài mới đá lên không trung được một nửa vội vàng rụt về, hai chân khép lại sợ cảnh xuân lại lộ ra.
Nhưng gương mặt xinh đẹp của cô ta đã đỏ bừng đến mức có thể chảy máu, lan xuống chiếc cổ trắng như tuyết, nhìn từ xa cảm thấy quyến rũ như hoa đào tháng ba, thật sự rất đẹp.
Tần Mi Nhi nhìn Diệp Phong ở phía đối diện, cắn chặt răng tức giận đến run cả người, nói ra vài từ từ kẽ răng: “Mày… đồ khốn kiếp!”
Vừa dứt lời cô ta lại vung nắm đấm về phía Diệp Phong như không chịu thua.
Nhưng cô ta sợ bị lộ nữa nên sải bước rất ngắn, trông có vẻ hơi lúng túng hệt như cô gái được bọc trong bông sen vàng dài ba tấc ở thời cổ đại.
Lúc chạy đến cách Diệp phong ba tấc, Tần Mi Nhi bỗng nhảy lên muốn nhào đến đẩy ngã Diệp Phong.
Với thực lực của cô ta thì nào phải là đối thủ của Diệp Phong.
Ai ngờ sau khi nhào lên người Diệp Phong, Tần Mi Nhi lại há miệng cắn vào cổ Diệp Phong.
Mặc dù cơ thể Diệp Phong đã trải qua thay xương đổi thịt hoàn toàn, nhưng dù sao vẫn là thể xác phàm trần, cơn đau dữ dội ập đến đến mức phải nghiến răng chịu đựng.
Trong lúc không kịp phòng bị, Diệp Phong bị Tần Mi Nhi đẩy ngã thẳng xuống nền đất cứng.
Bịch!
Hai người ngã xuống đất, Diệp Phong ngã ngửa xuống, không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ đau đớn, còn Tần Mi Nhi thì được cậu đệm phía dưới nên không sao cả.
“Tần Mi Nhi, cô là chó à, mau nhả ra”, Diệp Phong đau đớn kêu lên.
Cậu chỉ cảm thấy da mình sắp bị cắn rách, lại không dám sử dụng thần thông “Kim Quang Thần Giáp”, sợ lực phản chấn sẽ làm Tần Mi Nhi bị thương.
Nếu là kẻ địch thì Diệp Phong có rất nhiều cách có thể chế ngự đối phương.
Nhưng bây giờ cậu đã biết Tần Mi Nhi là con gái nuôi của Chiến Thiên Qua, cậu lại không tiện ra tay quá mức tàn nhẫn.
Mặt khác, Tần Mi Nhi dễ dàng “chiếm ưu thế”, cô ta đâu chịu buông tay, sống chết cũng không chịu nhả ra.
Có thế nào Diệp Phong cũng không ngờ mình lại bị một cô gái đẩy ngã.
“Này… cô còn không nhả ra, tôi sẽ đánh vào mông cô đấy”, Diệp Phong nói.
Nói rồi cậu lại giơ tay lên, “bốp” một tiếng đánh vào mông Tần Mi Nhi.
Thế nhưng Tần Mi Nhi hoàn toàn không quan tâm đến cú đánh của cậu, nhưng cơ thể mềm mại của cô ta lại uốn éo trên người cậu như rắn nước, cực kỳ mê hoặc, muốn tránh né cú đánh của Diệp Phong bằng cách này.
Có điều, cô ta cứ uốn éo như thế lại càng kích thích Diệp Phong, khiến huyết mạch trong người cậu sôi trào.