Mặt đất dưới núi đã hồi xuân, vạn vật sinh sôi nảy nở, nhưng trên núi càng lại lạnh ghê người, chỉ có cây thương tùng vẫn đứng thẳng, um tùm như cũ. Vi Khôn ngồi trong phòng xuất thần, sắc mặt ngưng trọng. Mấy ngày trước ông nhận được thư của Vi Nhiễm, trong thư nhắc đến sự tình ngọc tỉ truyền quốc đã bị tiết lộ, kêu ông để ý người bên cạnh. Còn nói nàng mọi chuyện đều tốt, sẽ mau chóng nghĩ cách để Tiêu Đạc hứa hẹn bảo vệ Cửu Lê.


Vi Khôn thở dài, đứa nhỏ ngốc này, nhân vật như Tiêu Đạc, nói là làm, sao lại tuỳ tiện hứa hẹn? Lúc trước ông muốn hòa thân, chẳng qua là mượn uy danh hai cha con bọn họ, hy vọng làm cho những kẻ ngấp nghé Cửu Lê kia kinh sợ thôi, chưa từng hy vọng xa vời quá nhiều.


Về phần ngọc tỉ truyền quốc. . . Quả thực ở trong núi Cửu Lê, nhưng đó là vật trọng đại mấy đời Cửu Lê Tộc phải bảo vệ, chỉ có trước khi chết đại tù trưởng mới có thể truyền lại cho đại tù trưởng đời tiếp theo vị trí ngọc tỷ. Cho nên Vi Mậu và Vi Nhiễm cũng chỉ biết sự tồn tại của vật này chứ không biết được ở nơi nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play