Trong cuộc sống không xảy ra chuyện đại sự thì thời gian sẽ trôi nhanh như bay. Rất nhanh hoa rơi quả chín, bước qua mùa thu vàng tháng mười, Thiền Châu đã nổi lên tuyết lớn, đảo mắt đã là tháng chạp.


Tiêu Thần nửa tuổi đã có thể tự mình ngồi dậy, dáng dấp càng ngày càng giống Tiêu Đạc, từ mặt mày đến dáng vẻ mím khóe miệng. Mỗi ngày nó đều phải cầm lấy đồ chơi nhóm thúc thúc bá bá đưa cho, những vật kia nhiều đến mức một cái hòm không chứa hết. Nó có vẻ thích cái ngọc cung kia, thường hay cầm nó ở trong tay giơ lên cao, sau đó toét miệng cười.


Dù sao cũng là cốt nhục của Tiêu Đạc, trời sinh thích cung ngựa. Cố Thận Chi không biết kiếm được một con ngựa gỗ nhỏ từ chỗ nào, mặc dù nó còn không thể cưỡi nhưng mỗi ngày đều phải nhìn hơn mấy lần. Cố Thận Chi hơn nửa năm cũng không thấy bóng người, nhưng thuốc lại sẽ luôn sai người đưa tới đúng hạn. Thân thể của Vi Nhiễm trải qua nửa năm điều dưỡng, cũng dần dần không khác lúc trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play