Tiêu Đạc đứng dậy, cầm đồ trên bàn đưa cho Vi Nhiễm, lại thêm gối bông lụa phía sau lưng nàng, hỏi: "Mệt à? Muốn nằm thêm một chút nữa hay không?"


Sau khi Vi Nhiễm dựa vào xong, lắc đầu nói với Tiêu Đạc: "Ninh Hải đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều. Trong cái bọc này chứa hương liệu, nghe nói được một người bên trong nhóm cướp phú thương mang theo, mùi hương rất đặc biệt. Nếu như tìm được người có cái mũi nhạy bén thì sẽ rất dễ dàng phân biệt ra được mùi trên người những tên đạo tặc kia. Ninh Hải căn cứ điều này đã tìm được phạm vi đại khái có khả năng giấu phú thương, được vẽ ở bên trên tấm da dê này, đồng thời nói, chỉ cần đi tìm một tiên sinh dạy học họ Vương, đưa địa đồ da dê cho hắn thì hắn sẽ giúp đỡ."


Tiêu Đạc nhận lấy đồ vật, thần sắc trên mặt lúc sáng lúc tắt. Đại Chu nhiều người như vậy đều làm không được chuyện, lại bị một thương nhân tới từ đất Thục làm được. Hay là hắn vẫn luôn xem thường những Thục nhân này ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play