Có điều, con người phức tạp, Lê Tuyết ác độc ở trước mặt nữ chính, nhưng ở trước mặt mẹ và em trai, lại là người con gái và người chị ngoan ngoãn hiểu chuyện.

Bởi vì trong sách có một tình tiết khiến người ta khắc sâu ấn tượng, phần kết cục, bạch liên hoa sai khiến người ta bắt cóc nữ chính, không nghĩ tới người áo đen không tìm được nữ chính, nhưng đụng phải Nhóc Mập, lúc nhìn đến người áo đen muốn bắt cóc em trai, cô ta liều mạng bảo vệ, cuối cùng bản thân bị người mang đi.

Có điều cuối cùng tuy rằng được cứu, nhưng bởi vậy chịu chấn thương nặng nề, bị người cắt mất một cái chân.

Nghĩ tới đây, trong lòng lại không khỏi sợ hãi.

Cô phải thay đổi nội dung cuốn truyện này, những người khác làm sao cô không quản được, cũng không có lá gan đó quản, cô chỉ muốn để mình sống sót thật tốt!Còn có Nhóc Mập và Triệu Cầm, về tình về lý cô cũng phải bảo vệ, hai người này ở trong sách cũng không có làm gì sai, không nên bị cô liên lụy.

Kỳ thực lúc đọc sách, cô rất không thích nhân vật "Lê Tuyết" này, nhưng cô không có cách nào lựa chọn, bây giờ đổi thành chính mình, cô chỉ có thể ích kỷ sống tiếp!Nhóc Mập trên lưng rất thích trò chơi này, cười khanh khách liên tục, trong miệng còn gọi, "Chị ơi nhanh lên một chút!""Cưỡi! Cưỡi! Cưỡi!"Triệu Cầm nhìn mà lo lắng, "Chạy chậm một chút, đừng để ngã!""Sao có sức thế nhỉ? Đọc sách cũng không thấy con bỏ công như thế?"Trong lòng còn nhớ chuyện thi tháng lần trước của cô.

Lê Tuyết cong miệng, giả vờ không nhịn được nói: "Biết rồi, biết rồi!"Cũng là vào lúc này, cửa đột nhiên có một người đi tới.

Cao ráo gầy gò, ngược sáng mà tới.

"Trăn Trăn, em phải giảm cân!"Lê Tuyết thở hổn hển phun nước bọt, mới vừa xoay người, vừa vặn đối mặt với người tiến vào.

Chàng trai có vóc dáng rất cao, hẳn một mét tám, thấy cậu ngẩng đầu lên, khuôn mặt hơi có chút ngây ngô, nhưng khó che được mặt mày quá mức tinh xảo.

Là Lục Lương!Thân thể Lê Tuyết cứng đờ, sau đó làm bộ không thèm để ý dời tầm mắt, cũng không tiếp tục chạy nữa, mà trực tiếp cõng em trai đi tới chỗ ghế sô pha.

Đây là lần thứ ba cô gặp được Lục Lương trong vòng nửa tháng!Lục Lương là con riêng của cha Lục, tuy rằng năm đó cha Lục nhẫn nhịn cưới mẹ nữ chính, nhưng cũng không cam tâm tình nguyện, vì trả thù mẹ cô ta, trực tiếp bao nuôi một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi ở bên ngoài, người phụ nữ kia rất tâm cơ, gạt cha Lục một mình sinh con trai, nhưng cha Lục cũng không có bao nhiêu tình cảm với bà ta, biết lòng bà ta mang ý đồ xấu, sau đó dùng tiền đuổi người.

Tuy rằng cần đứa con, nhưng không nuôi ở bên người, mà từ nhỏ đã đưa đến   trường nội trú, gần như chưa từng gặp mặt.

Đời trước sau này đứa trẻ ấy cũng trở về nhà họ Lục, có điều nữ chính rất không thích cậu, nhưng nữ chính không nghĩ tới chính là, trước khi cô ta chết, người duy nhất đến nhìn cô ta lại là người em trai cùng cha khác mẹ này.

Sau đó, không biết là vì báo ân hay là vì đối nghịch với mẹ con "Lê Tuyết", lần này nữ chính đón đứa em trai cùng cha khác mẹ này về nhà họ Lục sớm một chút.

Mà bia đỡ đạn "Lê Tuyết" chính là ngã xuống ở trong tay người em trai này!Tuy rằng những nam phụ thích nữ chính đều ghét "Lê Tuyết", nhưng người thật ra ra tay với cô ta chỉ có Lục Lương.

Bề ngoài ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhưng lòng dạ độc ác nhất cũng là cậu, rất nhiều nữ phụ bắt nạt nữ chính, thế nhưng đều rơi vào trong tay cậu.

Quyển sách này là văn Mary Sue điển hình, ngoại trừ nam chính chính cung, còn có một đám nam phụ đẹp trai ưu tú vờn quanh bên cạnh nữ chính, yên lặng thủ hộ và mến mộ nữ chính, những người đàn ông này mỗi người mỗi vẻ, so sánh với nam chính công tử Quý tao nhã xuất sắc, bên trong không có bao nhiêu đoạn văn liên quan tới miêu tả vẻ ngoài của nam phụ Lục Lương.

Phần lớn đều nhìn từ thị giác của nữ chính, nhưng nhắc tới đều là ngoan ngoãn hiểu chuyện nhìn ra được cậu là một người yên tĩnh, không hay chơi trội.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play