"Ha!"
Vương Hồng Ba tức giận cười nói: "Nhóc con, lúc trước cũng có một số người uy hiếp tôi như vậy, nhưng kết cuộc của bọn họ đều rất thảm."
"Điều thứ nhất cậu nói hoàn toàn không có khả năng, về phần điều thứ hai..."
"Tôi thật muốn chống mắt lên xem cậu sẽ tiêu diệt nhà họ Vương của tôi như thế nào."
Dứt lời, Vương Hồng Ba lại phất phất tay: "Hôm nay là ngày vui của nhà họ Vương, bất kể ai đến đều là khách, mời vào."
Nghe xong, Lương Siêu gật gật đầu.
Cũng không nói thêm mà đi thẳng vào, bộ dáng hiên ngang kia làm Vương Thiên Hào vừa nhìn thấy lại nghiến răng nghiến lợi một phen.
"Ba! Rõ ràng thằng nhãi kia đến đây để ra vẻ! Chúng ta cứ chịu đựng hắn như vậy sao?"
Vương Hồng Ba liếc anh ta một cái, trách mắng: "Từ xưa đến nay, người làm việc lớn đều phải biết kiềm chế cảm xúc của mình, lúc trước ba dạy con cái gì đều bị trôi theo cơm hết rồi đúng không?"
"Dễ xúc động như thế, sau này làm sau có thể tiếp quản nhà họ Vương được?
Vương Thiên Hào bị mắng đến mặt đỏ lên, không cam lòng mà cúi đầu.
"Ba, con sai rồi."
"Quên đi."
"Nếu tên này đã không biết tốt xấu, không cần mặt mũi, thì cứ chờ buổi lễ kết thúc liền kêu Tiếu đại sư đến một chuyến, giải quyết dứt điểm hắn đi"
"Kết quả dám uy hiếp nhà họ Vương chúng ta chỉ có một con đường chết!"
Vương Thiên Hào nghe vậy thì vui vẻ ra mặt, hung hăng gật đầu.
"Vâng!"
Hội sở Thiên Hồ, đại sảnh tầng bốn.
Màu chủ đạo của cả sảnh là màu đỏ thẫm lộ rõ không khí vui mừng, các loại rượu nổi tiếng cùng điểm tâm cũng đều rực rỡ muôn màu.
Không ít tinh anh từ các ngành nghề khắp Trấn Giang, thậm chí là nhân vật tai to mặt lớn đều có mặc ở đây, đang cười cười nói chuyện với nhau, kiểu cách sang trọng vô cùng.
Lương Siêu tùy ý tìm một chỗ gần góc khuất không quá nổi bật ngồi xuống, nhưng rất nhanh, bàn hắn ngồi cũng dần nhiều người lên.
Hơn nữa tất cả đều là nhân vật có sức ảnh hưởng rất lớn ở các lĩnh vực khác nhau!
Rất nhanh đã có không ít người nhao nhao tới bắt chuyện với những người này, mời bọn họ ngồi ở bàn trước, nhưng đều bị bọn họ khéo léo từ chối.
Một lát sau, buỗi lễ chính thức bắt đầu.
Vương Hồng Ba đã ra thay một bộ âu phục màu đỏ thẫm, hai cha con Vương Thiên Hào cùng lên đài, nhất là Vương Thiên Hào, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn Lương Siêu dưới đài, trong lòng cười lạnh.
Tên nhãi chỉ biết giả vờ, chết đến nơi rồi còn không tự biết!
Chờ lát nữa sư phụ tao ra tay xong, bổn thiếu gia nhất định phải tự tay kết liễu mày!
Trong lòng Vương Thiên Hào thầm nghĩ.
Lúc này, Vương Hồng Ba đã cầm lấy micro.
"Cảm tạ các vị có thể dành chút thời gian đến tham gia buổi lễ kỉ niệm này ra mắt thị trường của tập đoàn Vương thị chúng tôi, đồng thời tôi châm thành cảm tạ một vài vị khánh quý đang ngồi đây, những người đã ra sức ủng hộ tập đoàn Vương thị."
"Không có sự trợ giúp của các vị, tập đoàn Vương thị của chúng tôi sẽ không thể nào phát triển được như ngày hôm nay."
"Kế tiếp, thay lời mở đầu, tôi muốn tuyên bố một tin vui với các vị."
"Từ khi tập đoàn Vương thị ra mắt thị trường đến nay, tổng vốn hóa thị trường đã vượt qua 50 triệu!"
Ồ!
Trong sảnh nhất thời vang lên một tràng dài tiếng vỗ tay.
Tập đoàn có tổng giá trị 50 triệu đã đủ lọt vào top 5 công ty đứng đầu giới kinh doanh Trấn Giang, tin này vừa tung ra đã khiến không ít người xuýt xoa, thật đúng là người có tài không muốn bay thì thôi, vừa cất cánh là phóng thẳng lên trời!
"Hừ, cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi, nhìn qua thì xinh đẹp nhưng thật ra bên trong rỗng tuếch!"
Đột nhiên một tiếng châm biếm vang lên, tất cả mọi người nghe tiếng đều nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông mập mạp đang vỗ bụng đứng lên.
Vương Hồng Ba lập tức nhíu mày, ông ta biết người này, hơn nữa còn biết rất rõ, người này là một ông trùm trong lĩnh vực siêu thị, một nửa nguyên liệu nấu ăn trong bộ phận thực phẩm của tập đoàn Vương thị đều do người mập mạp cung cấp.
"Tổng Giám Đốc Tôn, anh nói vậy là có ý gì?"
Tôn Quốc Vĩ lại nhe răng trợn mắt cười: "Sao, tôi nói vậy còn chưa đủ hiểu sao?"
"Được, để tôi nói rõ hơn chút nữa."
Nói xong, Tôn Quốc Vĩ đứng dậy sải bước lên đài, cầm lấy một cái micro, lớn tiếng nói: "Tôi tuyên bố, từ hôm nay chính thức chấm dứt hợp tác với tập đoàn Vương thị."
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.
Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
"Hơn nữa tập đoàn Vương thị đã bị cho vào danh sách đen của doanh nghiệp chúng tôi, vĩnh viễn không hợp tác lần nữa!"
Ồ!
Mọi người lập tức xôn xao thảo luận, thao tác này, rõ ràng là một cú tát thẳng vào mặt mà!
Vương Hồng Ba lập tức tức giận đỏ mặt, sắc mặt đổi tới đổi lui lại bày ra điệu bộ cứng rắn.
Trong lúc này, không thể lúng túng.
“Hừ, Tôn mập mạp, anh định hù dọa ai đấy?
"Doanh nghiệp có thể cung cấp nguyên liệu nấu ăn ở Trấn Giang này không chỉ có một mình anh, cho dù anh muốn chấm dứt hợp tác, tập đoàn Vương thị cũng sẽ không hề hấn gì."
"À?"
"Thật không?"
Lại một người nữa đứng lên, cười ha hả đi lên đài.
Tổng giám đốc bất động sản Long Đạt, Tiết Bình An.
Tiếp nhận micro trên tay Tôn Quốc Vĩ, Tiết Bình An nói: "Tôi tuyên bố, từ hôm nay bất động sản Long Đạt của tôi chính thức chấm dứt hợp tác với bộ phận vật liệu xây dựng của tập đoàn Vương thị, kéo nó vào danh sách đen."
Này!
Khóe miệng Vương Hồng Ba giật giật, hơn bảy mươi phần trăm đơn đặt hàng của bộ vật liệu xây dựng đều đến từ vị chỗ ông trùm bất động sản này, đối phương làm như thế, tương đương với toàn bộ vật liệu xây dựng tập đoàn Vương thị sản xuất ra sẽ không có đích đến!
Lợi nhuận mỗi năm sẽ bốc hơi hơn mười triệu, lúc này ông ta mới bắt đầu cảm thấy có chút đau đớn...!
Nhưng không đợi ông ta bình tĩnh lại, liên tiếp ba vị đại lão nữa lại bước lên đài, tất cả đều là các đối tác hợp tác lớn của tập đoàn Vương thị, họ đều đồng loạt tuyên bố giải trừ hợp cùng tập đoàn Vương thị, kéo tập đoàn này vào danh sách đen của doanh nghiệp mình!
Vương Hồng Ba, Vương Thiên Hào và các giám đốc điều hành của tập đoàn Vương thị hoàn toàn bối rối không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Có sắp xếp thêm tiết mục đặc biệt gì mà học không biết sao?
Với thể tích khối vốn của tập đoàn Vương thị bây giờ, bị chém một hai đao thì không hề hấn gì thật, nhưng không có nghĩ là có thể chém liên tiếp như vậy đâu...!
Sắc mặt Vương Hồng Ba trắng bệch, rốt cuộc cũng không cứng rắn nổi nữa, mà ngay lúc ông ta đang muốn nói vài câu nhằm làm rõ tình huống một chút thì lại có bốn người trung niên nữa cùng nhau đi lên đài.
Bốn người này đều là đại gia trong giới đầu tư mạo hiểm của thành phố Trấn Giang, chỉ riêng mỗi người trong số họ đã đầu tư vào tập đoàn Vương thị hơn sáu trăm triệu!
Đối với Vương Hồng Ba mà nói, là tồn tại chẳng khác nào thượng đế!
"Ngài Tô, ngài Tần, ngài Mã, ba ngài..."
"Đừng lôi kéo làm quen."
Ba người lạnh nhạt khoát tay áo, sau khi cầm micro lên thì lập tức tuyên bố rút vốn, rút cổ phần trước mặt mọi người tuyên bố!
Vương Hồng Ba, Vương Thiên Hào: "..."
Mọi người: "..."
Một loạt tuyên bố này, đối với tập đoàn Vương thị mà nói quả thực tương đương với rút củi dưới đáy nồi!
Muốn kết thúc hợp đồng cũng được, tại sao còn phải làm rùm ben lên như vậy?
Mọi người cũng thấy được chuyện này có chút sai sai, ngay lúc này, thư ký của Vương Hồng Ba vội vàng chạy lên đài, vẻ mặt kinh hoảng.
“Không, không tốt rồi tổng giám đốc Vương!
“Không tốt cái đầu cậu!"
Vương Hồng Ba đang tức giận không có chỗ trút, vừa nghe thư kí nói lập tức đưa chân đạp một cước: "Có chuyện gì xấu hơn hiện tại nữa sao?"
"Có chuyện gì? Nói đi!"
Thư ký kia khó khăn nuốt hai ngụm nước bọt, vô cùng chua xót nói: "Tôi vừa nhận được tin tức, rất, rất nhiều vật liệu phi pháp của tập đoàn chúng ta bị người ta tố cáo!"
"Bộ phận thực phẩm của chúng ta bán nguyên liệu hết hạn, bộ vật liệu xây dựng trộm công, cắt xén nguyên liệu, còn có tài chính của tập đoàn chúng ta bất hợp pháp..."
Bộp bộp!
Nghe đến đây, dưới chân Vương Hồng Ba bước hụt một bước, lảo đảo lui về sau rồi thiếu chút nữa đã té ngã, sắc mặt đỏ bừng một mảnh phẫn nộ mắng to: "Ai! Là ai đã làm chuyện này!"
"Là tôi làm."
Lúc này, một trung niên ngồi bên cạnh Lương Siêu chậm rãi đứng lên, ông trùm trong giới truyền thông Trấn Giang, Hình Huy.
"Ngài Hình?!"
"Tôi, xưa nay tập đoàn Vương thị của chúng tôi và ngài không thù không oán gì, gần đây cũng vậy, vì sao ngài phải làm vậy..."
Nói tới đây, Vương Hồng Ba đột nhiên dừng lại.
Bởi vì ông ta bỗng nhiên nhận ra, Hình Huy cùng những ông lớn vừa lên đài khi nãy, tất cả đều ngồi cùng bàn với Lương Siêu kia!