Chương 859

Mà bọn người Thượng Quan Nguyệt, Đường Vân Phi lớp thứ hai lại mắng to vô sỉ. Một sinh viên nghệ thuật, còn là hoàng tử tình ca có tiếng của đại học Đế Kinh lại đi so tài ca hát với bác sĩ người ta?

“Họ Mạc, da mặt anh bớt dày một chút được không?”

“Mỗi ngành đều có người giỏi, ca hát là điểm mạnh của anh, có giỏi thì anh so cái khác với thầy Lương đi! Hoặc là trực tiếp đánh một trận với thầy! Anh dám không!”

“…”

Nhưng dù sao nhân số của bên Đường Vân Phi quá ít, mà người xem fan hâm mộ lại mang tâm lý thích xem náo nhiệt, cho nên rất nhanh giọng nói của họ đã bị đông đảo tiếng hô của fan hâm mộ bao phủ.

“Hát Karaoke! Hát Karaoke!”

“Hát Karaoke!”

Trên đài, Cung Vũ nhất thời cũng hoảng hồn không biết làm sao, lại nhìn về phía Lương Siêu với vẻ mặt day dứt.

“Thật xin lỗi, em không biết sẽ xảy ra tình huống này, làm anh không xuống đài được, em…”

“A, về sau có thể đừng xin lỗi anh không? Em làm vậy giống như anh là người ngoài, huống chi không phải chỉ là hát Karaoke à, không có gì to tát, tạm thời coi là một tiết mục giao lưu giữa hai ta đi.”

Nói xong, hắn lại nâng microphone lên, chậm rãi nói trước ánh mắt của vạn người: “Một khúc Phượng Cầu Hoàng, Khoản Khoản Đông Nam Vọng. Tiếp theo, tôi dùng khúc Minh Tâm này làm quà đáp lễ đi.”

Nói xong, Lương Siêu dồn khí đan điền, Huyền khí nhập vào tiếng nói, bắt đầu hát lên xa xăm.

“Có một mỹ nhân nọ, gặp mặt đã không quên.”

“Một ngày không gặp nàng, nhung nhớ như cuồng say.”

“Phượng bay lượn cao cao, tứ hải cầu hoàng.”

“Bất đắc dĩ giai nhân không còn ở phương Đông.”

“…”

Tiếng ca du dương lại thâm tình vang lên, có thể nói là càng hay hơn bài tình ca cổ phong trước đó hát ở chung cư.

Tuy Lương Siêu không phải sinh viên nghệ thuật, cũng chưa trải qua hệ thống học tập chuyên nghiệp, nhưng hắn vốn rất có thiên phú ở phương diện ca hát, khi còn bé Lương Nghiên đi ngủ đều phải nghe hắn hát mới được.

Hơn nữa có Huyền khí gia trì khiến cho tiếng ca càng tràn ngập ma lực, hắn vừa hát thì đám người như nhìn thấy cảnh một đôi Phượng Hoàng làm bạn bay múa phía sau hắn…

Mà sau khi Lương Siêu hát xong, không ít người đều trầm mê trong ý cảnh đó, thật lâu sau cũng không cách nào kềm chế.

Đừng nói là người bên ngoài, cho dù là Cung Vũ cũng bị tài năng Lương Siêu đột nhiên bày ra làm kinh ngạc, lúc này đang si ngốc mà nhìn đối phương.

Lại qua hai ba phút, dưới đài lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm rền, làm Mạc Tiểu Hàm còn đang ngây người nhảy dựng lên một cái, sau đó sắc mặt triệt để âm trầm xuống.

Không bàn đến kỹ năng ca hát ai cao ai thấp, nhưng chỉ bài hát rất hợp với tình hình và ý cảnh này thì anh ta hoàn toàn không thể làm được!

Mà đúng lúc này, Lương Siêu trên đài hất cằm với anh ta: “Không phải vừa rồi anh muốn hát Karaoke à? Đi lên đi?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play