Chương 635

“Nhưng nếu liều mạng chống cự nói, thì kết quả cuối cùng không chắc được vậy đâu.”

“Có lẽ sẽ là chết.”

Sắc mặt Lương Siêu tái nhợt, trong lòng thầm mắng. Không giãy giụa? Khoanh tay chờ chết đâu phải là tính cách của ông đây chứ?

Còn về kết quả như thế nào thì cứ đợi rồi biết đi!

Cứ làm xong rồi tính!

“Yaaaa!”

Lương Siêu khẽ kêu một tiếng, toàn bộ huyền khí trong cơ thể bị huy động, dọc theo tứ chi xương cốt tuôn ra!

Sau khi quanh thân hắn hơi hơi ngưng tụ ra chuông cổ, hắn bắt đầu một tay như kết ấn như tia chớp.

Ù ù ù… Không gian sau lưng có nhộn nhạo lên một trận, sau đó một thanh kiếm ánh sáng huyền khí được khắc vô số văn tự nhanh chóng hiện ra, và chỉ với một cái vung kiếm chỉ của mình, hắn đã phản công lại Mặc Vân!

Đồng thời lượn lờ xung quanh thân kiếm có một mảng Tam Muội Chân Hỏa, nó khiến nhiệt độ xung quanh tăng mạnh.

Nhưng đối với một sự tấn công như vậy, khuôn mặt của Mặc Vân thậm chí còn không thèm thay đổi.

“Đúng là cố vẽ hươu vẽ vượn.”

Nói xong, cổ tay mạnh mẽ run lên, một kiếm quét ngang giáng xuống trực tiếp khiến cho lửa của thanh kiếm ánh sáng kia bị chém thành từng mảnh.

Ngay sau đó, lại có một nhát chém mạnh mẽ theo phương thẳng đứng, một luồng Kiếm Khí Thất Luyện còn mạnh hơn trước lại đánh vào quang ảnh của chuông cổ.

Rắc rắc rắc

Bùm!

Lần này, quang ảnh của chiếc chuông cổ lập tức nổ tung

Lương Siêu, người lại tiếp tục không còn khả năng phòng thủ, đã hoàn toàn tiếp xúc với năng lượng tấn công của Kiếm Khí Thất Luyện

Dưới tình thế cấp bách, Lương Siêu phải giơ hai cánh tay lên cao, gập chúng lại và sử dụng cơ thể vật lý của mình cố gắng chặn được thanh kiếm đang lao tới.

Bịch!

Trong khoảnh khắc đó, hắn quỳ một gối xuống đất/

“Hả?”

Mặc Vân nhìn thấy cảnh này, kinh ngạc không thôi, theo ông nghĩ thì kiếm thứ hai này của mình đừng nói là cái cảnh giới cấp trung Thiên Tượng này của Lương Siêu đỡ được, mà ngay cả cấp cuối của cảnh giới Thiên Tượng cũng bị đánh bại trong nháy mắt.

Nhưng tiểu tử này, một mình hắn có thể chống cự bằng cơ thể máu thịt mình sao?

“Xem ra Động Nhi bị thua dưới tay tên này cũng không lạ.”

Sau khi âm thầm suy nghĩ, Mạc Vân nói: “Quỳ xuống đi, miễn cậu quỳ xuống khuất phục tôi, tôi sẽ dừng tay, món nợ cậu đả thương đệ tử của tôi trước đó coi như xóa bỏ.”

“Quỳ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play