Chương 623

Chưởng quầy bị chuyện này làm sững sờ, không thể không thừa nhận, 10 vạn rất có sức hấp dẫn đối với ông ta, ông ta trợn tròn mắt nhìn chằm chằm tấm thẻ kia một lúc lâu.

“Chưởng quầy, không được!” Lúc này, một tên nhân viên đỏ mặt tía tai mà thấp giọng khuyên nhủ: “Không nói đến chuyện y thuật của thằng nhãi này cao thấp thế nào, có thể trị chết người hay không. Chỉ bàn về chuyện những người bệnh này vốn đều là người sắp chết, lỡ như một hồi ai đó chịu không nổi chết trong quán chúng ta thì mình nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch! Không phải chúng ta trị chết cũng thành phải!”

“Đến lúc đó, sợ là bảng hiệu của chúng ta không giữa được nữa, chỉ có thể đóng cửa xả xui! Tổn thất kia không phải chỉ 10 vạn là có thể bù lại!”

Hả?

Chưởng quầy nghe xong thì cảm thấy rất có lý, lúc này cũng không nói nhảm mà trực tiếp phất phất tay về hướng bảy tám nhân viên kia.

“Được! Đuổi thằng nhãi kia đi ra cho tôi!”

Thấy thế, sắc mặt Lương Siêu “Bạch!” một tiếng biến thành lạnh lẽo, thầm mắng rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, cả người hắn trực tiếp vọt tới trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Hắn lập tức tung một chân hung ác đạp lên mặt đất, tạo ra một dòng khí trong nháy mắt đã vọt tới bọn nhân viên kia rồi hất bay chúng ra khỏi y quán!

“Cái này…” Chưởng quầy kia lại sững sờ, thầm nghĩ thanh niên này nhìn rất gầy, không nghĩ tới lại là người luyện võ!

Sau một khắc Lương Siêu lại nhìn về phía ông ta và hỏi: “Hiện tại, ông lựa chọn đi quét thẻ vớt không 10 vạn, hay là muốn bị tôi đánh bay ra ngoài giống như bọn này?”

Khóe miệng Chưởng quầy hơi run run, rất thức thời mà lập tức cầm tấm thẻ quét đi 10 vạn, tạm thời cho là an ủi về mặt tâm lý.

“Nếu cậu nhất định làm ẩu tả thì tôi không thể ngăn cản, nhưng chuyện quan trọng phải nói trước, một hồi nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì hoàn toàn là trách nhiệm của một mình cậu, không có liên quan gì đến y quán cả!”

Lương Siêu mặc kệ ông ta, đã bắt đầu để những người bệnh xếp hàng, lấy ra một bộ kim châm mang theo trong người, bắt đầu lần lượt trị liệu cho bọn họ.

Người đầu tiên nhận khám là một bà lão đã hơn buốn mươi, là ung thư vú thời kỳ cuối, hơn nữa tế bào ung thư đã khuếch tán đến rất nhiều bộ phận khác như phổi, trực tràng.

Bà ta được con trai cõng, động một cái cũng không làm được, trên mặt tràn đầy vẻ thống khổ.

Khi con của bà cầu xin Lương Siêu cố hết sức chữa trị thì bà lại run rẩy mở miệng, chỉ xin được chết nhanh…

“Cụ à, cụ cố chịu một chút, bệnh này của cụ không phải không thể trị, chỉ là hơi phiền mà thôi, đợi cháu châm cứu cho cụ xong thì đảm bảo cụ sẽ càng ngày càng khoẻ.” Lương Siêu vừa nhẹ giọng trấn an, khai thông tâm lý của bà cụ, vừa thực hiện châm cứu.

Bởi vì người bệnh xếp hàng thực sự quá nhiều, hắn chỉ có thể dùng hết sức tăng tốc tốc độ châm cứu, toàn bộ Huyền khí trong người luôn vận chuyển quá sức..

Cứ như vậy, chỉ khoảng hai giờ mà hắn đã chẩn trị xongn cho hơn hai mươi người bệnh.

“Người kế tiếp.” Vừa nói xong thì sắc mặt Lương Siêu đột nhiên tái đi, cả người ngã ập lên bàn, trán ứa ra mồ hôi lạnh.

Nhìn dáng vẻ vì tiêu hao thể lực nghiêm trọng mà kiệt sức của hắn, chưởng quầy luôn canh giữ một bên khinh thường cười lạnh ra tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play