Chương 613
Thẩm Nham lắc đầu từ chối, nói: “Một khi anh trai ra tay thì không ai bảo ngừng được, hiện tại thằng nhãi kia đã rơi xuống hạ phong, anh thấy có lẽ sẽ bị anh trai trực tiếp chém giết!”
“Anh!” Khương Nhu trợn trừng mắt hạnh, trên mặt tràn đầy tức giận.
Nhưng khi nhìn thấy Thẩm Động lại thừa cơ mà xông lên đánh sáp lá cà với Lương Siêu, cô cũng lười phản ứng Thẩm Nham, hai tay nắm chặt đưa lên che ngực, trái tim cũng đập loạn nhịp cả lên.
Đùng!
Keng keng keng!
Oanh…
Trong hai ba phút ngắn ngủi, Lương Siêu trước đó nhìn như rơi xuống hạ phong lại tay không tấc sắt mà đánh trên trăm chiêu với Thẩm Động!
Hai người đều lựa phương thức cận chiến, Huyết Phủ cương mãnh vô địch, quyền kình cũng bá đạo vô song! Lại thêm Cửu Tự Chân Ngôn vẫn luôn lượn lờ quanh người Lương Siêu, trong nhất thời đã trực tiếp kéo căng hiệu quả thị giác!
Vẻ đẹp của bạo lực được song song trình diễn dưới thế công của cả hai người…
“Trước đó nghe trưởng lão nói, người tu luyện Đạo Môn Huyền khí am hiểu nhất không phải là thuật pháp sao? Nhưng tại sao thằng nhãi ngoại lai này cũng am hiểu phương diện vật lộn cận chiến như thế?”
“Ừm, lần này Thẩm Động đã gặp được đối thủ, chỉ sợ trận chiến này sẽ trực tiếp được ghi nhận vào sổ tay đối chiến kinh điển do Võ Minh ta cất giữ.”
“…”
Đám người nghị luận ầm ĩ, lại một truyền mười, mười truyền trăm, đa số đệ tử Hổ Đường, Long Đường đều chạy đến vây xem, thậm chí còn có không ít chấp sự và một số trưởng lão.
Nhìn hai người đã đánh đến hồi gay cấn, cho dù là mấy vị trưởng lão ở đây cũng không ai mở miệng khuyên can, họ nhìn theo bóng Lương Siêu với tâm tư khác nhau.
Lại qua tầm mười giây, khí thế của Thẩm Động lại tăng lên lần nữa, một búa đánh thẳng đến!
“Chấn!”
Thấy thế, quyền bên phải của Lương Siêu bỗng nắm chặt, Cửu Tự Chân Ngôn quanh người và hơn phân nửa Huyền khí trong cơ thể cũng điên cuồng vận chuyển!
“Cửu Huyền Quyền Ý!” Hắn quát lớn một tiếng, một quyền hoàn toàn trực diện đánh tới!
Keng!
Lại một tiếng kim loại va chạm vang lên, Lương Siêu không nhúc nhích tí nào, mà chuôi Huyết Phủ trong tay Thẩm Động lại bắt đầu điên cuồng rung động dưới một quyền vừa rồi.
Mỗi khi rung động một chút có nghĩa là một luồng sức mạnh ngầm ngưng thực đến bi3n thái đã bộc phát.
Cuối cùng sau khi liên tục rung động tám lần, Thẩm Động vẫn luôn cố nén nắm chặt Huyết Phủ cũng chịu không nổi, bất đắc dĩ chỉ có thể dùng cách lùi nhanh lại để giảm lực!
Gã ta liên tục lùi lại khoảng mười bước, đạp nát không biết mấy trăm khối gạch đá xanh mới ổn xuống tới.
Thẩm Động chậm rãi cúi đầu xuống, nhìn hai tay đã tràn đầy máu tươi và vết nứt, ánh mắt gã đã hoàn toàn thay đổi.