Chương 522

Thấy Lương Siêu vẫn không nói lời nào, Lăng Vũ lại nói: “Thông thường thì lão hủ đánh mông người ta chia làm sáu cấp, từ nhẹ đến nặng theo thứ tự là hai cánh, bốn cánh, sáu cánh, tám cánh, mười sáu cánh và mười tám cánh.”

“Cậu có thể từ đó…”

“Được, vậy thì mười tám cánh đi.” Lương Siêu mở miệng, dọa cho Cam Mâu quỳ rạp trên đất sợ hãi.

Lúc trước, cả tên yêu nghiệt tràn đầy khí huyết đứng đầu Long Đường cũng chỉ bị đánh thành mười sáu cánh mà đã nằm trên giường hơn ba tháng. Tuy ông ta là Huyền Võ giả Kim Đan kỳ, nhưng chung quy cũng chỉ còn lại một bộ xương già, nếu cái mông thật sự bị đánh thành mười tám cánh thì con mẹ nó còn sống hay không?

“Lăng Lão thứ tội, Lăng Lão tha mạng! Thằng nhãi này vốn là hung đồ, tôi chẳng qua là nhận nhiệm vụ từ tổng bộ Võ Minh đến bắt giết hắn, ngài không thể…”

“Cái đệt cút đi!” Lăng Vũ tức giận phất tay một cái, một luồn gió Huyền khí đánh vào người Cam Mâu, khiến cuống họng lão ngòn ngọt nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.

“Tôi, tôi không phục! Lăng Lão, cho dù ngài có địa vị tôn quý trong tổng bộ, nhưng, nhưng cũng không thể…”

Bành!

Không nghe ông ta nói xong, Lăng Vũ đã vọt tới bên cạnh Cam Mâu quất mạnh một bàn tay vào mông ông ta, âm thanh đó làm mọi người tại đây cảm thấy màng nhĩ đau nhức.

Lớp quần trên mông Cam Mâu trực tiếp vỡ vụn thành cặn bã, mà cái mông của ông ta cũng nhuốm máu, lập tức bị đánh thành sáu cánh, không khỏi kinh ngạc nhìn Lăng Vũ trừng trừng.

Lão già này đánh mông người ta thật quá chuyên nghiệp!

Không để ý đến tiếng rú thảm của Cam Mâu, Lăng Vũ vừa mắng, vừa vung bàn tay qua.

“Ông còn có lý à? Còn không phục à? Tiểu Lương là ân nhân cứu mạng tôi, còn là người trẻ tuổi ông đây xem trọng! Tôi sẽ lập nói chuyện với đám lão già trong điện Nhiệm Vụ, xem bọn họ có nể mặt ông đây không!”

Chát!

Cam Mâu lại kéo gân cổ gào lên đau đớn một tiếng, trong lòng cực kỳ hối hận. Lấy tính tình của Lăng Vũ, cho dù là nhân vật cao tầng trung tâm như phó bộ chủ cấp muốn động vào người ông ấy nhìn trúng thì còn phải ước lượng một chút, mình đã là cọng lông gì?

Không phải muốn ăn đòn thì là gì nữa!

“Lăng, Lăng Lão, tha mạng! Thật sự không thể đánh nữa, bộ, bộ xương già này…”

“A!”

Chát!

Lăng Vũ lại quất một bàn tay vào mông ông ta, trực tiếp đánh thành mười sáu cánh!

Rất nhanh Lương Siêu đã nhìn ra cách thức Lăng Vũ đánh mông người ta, tuy huyệt đạo trên mông người không nhiều, nhưng cũng có vài điểm tương đối mấu chốt. Mà mỗi một bàn tay giáng xuống, không chỉ đánh cho mông đối phương máu thịt be bét, còn dùng sức mạnh của mình truyền khắp cơ thể đối phương thông qua những huyệt đạo mấu chốt kia.

Tương đương với toàn thân đối phương, thậm chí mỗi một tế bào đều phải chịu lực đánh của Lăng Vũ.

Cảm giác kia dù không phải tùng xẻo, nhưng còn hơn cả tùng xẻo!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play