Chương 462
“Nếu như Vũ Minh dám phái mấy tên ngu ngốc tới đây, e rằng bọn họ chưa từng nghe tới thân phận của Tiểu Siêu. Để đề phòng, mình sẽ phải tính toán thay cho Tiểu Siêu mới được.”
Quay về phòng.
Suu khi suy nghĩ một hồi, Lê Uyển gọi một cuộc điện thoại.
Cùng lúc đó.
Trong một căn tứ hợp viện ở thủ đô.
Có một ông lão tóc bạc phơ đang ngồi trong phòng thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
“Sư phụ, có người gọi điện thoại đến tìm người, người có nghe không ạ?”
“Ai vậy?”
Cô gái ở ngoài cửa lắc đầu rồi nhìn di động và nói: “Con không biết, chỉ thấy người đó tên là Lê Uyển.”
Một lúc sau, ông lão mở cửa ra, lấy điện thoại di động, ấn nút nghe và cười đầy sảng khoái.
“Ha ha, tiểu sư muội, nửa đêm nửa hôm lại đột nhiên liên lạc với ta vậy? Chắc hẳn là không vì nhớ sư huynh đúng không?”
Nghe vậy, Lê Uyển hừ lạnh đầy vẻ khinh thường.
“Nếu như ta không có việc thì gọi điện làm gì?”
“Nói ngắn gọn là gần đây huynh tranh thủ thời gian tới Xuyên Nam đi, đã có cách giải quyết căn bệnh của huynh rồi.”
Nghe thế, con ngươi trong mắt ông lão co rút lại.
Mấy năm trước, ông ta từng giao chiến một cao thủ ninja của đất nước hoa anh đào 1 ngày 1 đêm. Tuy rằng cuối cùng đã giành chiến thắng nhưng cũng bị ám chiêu của gã ta làm cho bị thương. Từ đó để lại bệnh kín trong người.
Vì thế mà ông ta không ngừng đi tìm các danh y trên toàn thế giới nhưng bọn họ đều bất lực trước căn bệnh kín này. Và cũng chính vì điều này không những khiến cho tu vi của ông ta không thể gia tăng mà thậm chí còn có chiều hướng tụt lùi trong suốt thời gian vừa qua!
“Tiểu sư muội không đùa ta đấy chứ?”
“Dù sao bệnh kín này của ta cũng không tầm thường…”
“Xì.”
Lê Uyển cười khinh thường nói: “Ngay cả hỏa chi hỗn độc trong cơ thể ta còn sắp được chữa khỏi, vậy thì bệnh kín của huynh có là gì chứ?”
“Cái gì?”
Ông lão vô cùng kinh ngạc, ông ta biết rất rõ hỏa chi hỗn độc trong cơ thể của Lê Uyển khó giải tới mức nào, về cơ bản là nằm nhà chờ chết, nên nó còn nghiêm trọng hơn bệnh kín của ông ta một chút.
Không ngờ vậy mà còn chữa được ư?
“Ngay cả cổ vương Thủ Tịch Y của Vũ Minh còn chưa có bản lĩnh tới trình độ này! Sư muội mau nói cho ta biết, rốt cuộc là ai có năng lực khủng như vậy?”
Lê Uyển mở miệng nói ra 4 chữ.
“Đệ tử Thiên Huyền.”