Chương 417

Đường đường là truyền nhân thiên y, luận về đánh nhau hắn chưa từng yếu thế qua!

“Lương thần y.”

Mộ Khuynh Tuyết vẻ mặt lo âu kéo cánh tay hắn nhẹ nhàng đẩy ra.

“Cô Mộ, cứ yên tâm đi.”

“Chỉ là cảnh giới Thiên Tượng mà thôi, chuyện nhỏ.”

“Mày là đồ hỗn xược!”

Bạch Vân Hi quát mắng một tiếng xong sau đó khum tay với Vân Cơ, tiếp tục khiêu khích: “Sư tôn người đã tận mắt nhìn thấy rồi đó! Người này trước nay đều hung hăng, ngang ngược như vậy!”

“Trước một khắc khi hắn hắn đánh chết Nhã nhi sư muội, đệ tử đã nói tên của người ra rồi nhưng mà hắn ta chưa từng để vào mắt!”

Vân Cơ hơi nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Lương Siêu nhìn một chút rồi nói: “Còn trẻ tuổi mà có tu vi cao như vậy, thì đích xác phải có sự kiêu ngạo của bản thân, nhưng cũng ngàn vạn lần không được giết con gái tôi.”

Nói xong ba thanh kiếm sau lưng ông ta bắt đầu run lên, ngay lập tức thanh ngoài cùng bên trái đột nhiên được rút ra khỏi vỏ, bay lơ lửng trên đầu Vân Cơ.

Thấy vậy, Ngô Nguyên Trung, Đào Khiêm vỗ tay phấn khích trầm trồ khen ngợi.

Xưa kia khi giao đấu Vân Cơ không bao giờ ra tay, chỉ lấy khí thế của bản thân khiến ba cao thủ tông sư phải quỳ mọp xuống đất, lần này lại rút kiếm ra khỏi vỏ, bọn họ không cách nào tưởng tượng được uy lực này.

Chỉ là giết chết một Lương Siêu nhỏ nhoi chắc là không thành vấn đề gì đâu?

“Cậu, có tư cách thì để tôi xuất một kiếm.”

“Hãy nhớ rằng, người giết cậu là môn chủ của Cực Quang Môn, Vân Cơ!”

“Ha ha.”

Lương Siêu khinh thường cười, và sau khi thở ra một ngụm không khí đục ngầu, vận chuyển huyền khí muốn động thủ.

Nhưng vào lúc này.

Cánh cửa của tòa nhà kiểu phương Tây lại mở ra, một người phụ nữ lạnh lùng hét lên.

“Người già đi đánh người nhỏ hơn, đúng loại Cực Quang Môn chó má gì chứ, thật không để lại chút mặt mũi nào sao, thật sự coi tiểu Siêu nhà chúng tôi không có trưởng bối à?”

“Mặc dù sư phụ của tiểu Siêu chúng tôi đã không còn, nhưng sư nương của nó còn chưa chết đâu nhé!”

Sư nương?

Bạch Vân Hi, Vân Cơ và những người khác giật mình.

Tên nhóc họ Lương này tại sao đột nhiên xuất hiện một sư nương vậy?

Mà khi hai người Ngô Nguyên Trung, Đào Khiêm nhìn thấy bóng dáng của Lê Uyển, làn da và khuôn mặt đều thuộc thượng đẳng, khí chất là cao quý của cao quý, hai mắt của bọn gã lại bắt đầu tỏa sáng.

Năm này rồi mà vẫn có một người phụ nữ bằng tuổi họ nhưng vẫn giữ được một vẻ đẹp cực phẩm như vậy, tuyệt đối là còn hiếm có hơn mỹ nhân hàng đầu đẳng như Mộ Khuynh Tuyết.

Dù sao nét duyên trời phú đó, những người đẹp trẻ tuổi ngày nay dù có cố gắng thế nào thì cũng không thể làm ra được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play