Chương 408
Ba người chửi bới đầy giận dữ, sau đó lập tức cùng nhau tấn công. Đào Khiêm thấy vậy thì ngồi thẳng người, toàn thân có chút căng thẳng.
Trái lại, Ngô Nguyên Trung tựa lưng vào ghế sô pha và tiếp tục hút điếu xì gà với nụ cười trên môi. Ông ta rất tự tin như thể đã biết trước mình thắng hay thua.
Ngay sau đó.
Vân Cơ híp mắt nhìn 3 người đang lao tới nhưng ông ta không hề rút kiếm hay là rút tay từ trong ống tay áo ra mà chỉ nâng chân, tiến về phía trước 1 bước.
Ầm!
Một cỗ uy áp vô song hòa lẫn với lực lượng thiên địa đột nhiên từ trong cơ thể ông ta lan tràn ra bị ông ta khống chế tác động lên 3 người bọn họ!
Nhất thời, 3 người vô cùng hoảng sợ!
Bọn họ có cảm giác như có 1 ngọn núi khổng lồ đang đè lên đầu khiến cho bọn họ không thể di chuyển 1 bước nào!
“Quỳ!”
Vân Cơ hét lên một tiếng, khi huyền khí trong người ông ta được lưu chuyển càng mạnh thì sự tác động lên 3 người lại càng mạnh hơn khiến cho bọn họ bị ép không thở nổi mà đồng loạt quỳ xuồng.
Thấy vậy, Đào Khiêm từ từ đứng dậy và vẻ mặt trở nên phấn khích.
Ông ta bỏ ra cái giá trên trời 6000 vạn để mời thứ gì tới biểu diễn đây?
Không nói đến chuyện có thể đánh nhau với người khác mà ngay cả khí thế cũng không giữ được?
Ngay sau đó, 3 người quỳ trên mặt đất và run rẩy nói.
“Thiên, Thiên Văn…”
“Ông là cường giả cấp Thiên Văn sao?”
Nghe vậy, Vân Cơ lập tức thu hồi lại hơi thở, mí mắt hơi cụp xuống như thể ông ta chưa từng ra tay.
Nhìn thái độ và phong cách như vậy khiến cho Đào Khiêm đau nhói trong lòng nhưng đồng thời hai mắt gã ta cũng sáng lên.
Cao thủ!
Đây mới chính là cao thủ thực sự, còn cao hơn cả tông sư 1 bậc!
Có người này ở đây thì còn cần gì phải sợ con rể Cung gia nữa?
“Lão Ngô, lần này ông rất tuyệt.”
Ngô Nguyên Trung nhếch miệng cười còn Bạch Vân Hi nói với vẻ không kiên nhẫn: “Sư tôn của tôi tới đây không phải là để biểu diễn trò hề cho mấy người xem, các người đã tra ra người mà chúng tôi muốn tìm chưa?”
Vừa hay đúng lúc này.
Điện thoại của Ngô Nguyên Trung vang lên, sau khi nghe đối phương nói được 2 câu liền ngắt điện thoại.
Gã ta vội đi tới trước mặt Bạch Vân Hi và Vân Cơ rồi chắp tay chào.
“Bạch thiếu, Vân đại sư, đã tìm được người rồi ạ.”
“Hơn nữa trùng hợp là thằng nhãi kia đang ở nơi cực kỳ hẻo lánh, rất thích hợp để…”