Chương 404

Hắn còn chưa kịp nói xong thì Lương Nghiên đã tới ôm lấy hắn, ánh mắt long lanh: “Anh, hay là anh dẫn em đi cùng đi. Anh cứ trị bệnh còn em chỉ đứng ở bên cạnh nhìn thôi, em sẽ không làm phiền anh đâu!”

“Em bảo đảm!”

Thấy Lương Nghiên giơ bàn tay nhỏ bé của mình lên thề, Lương Siêu hoàn toàn không có sức chống cự.

Sau khi đồng ý với cô bé, hắn định mặc bộ quần áo vừa thay hôm qua nhưng lại bị Lương Nghiên giật lấy.

“Anh, hôm qua anh đã mua quần áo mới rồi mà, anh đi lấy một bộ mới thay đi!”

“Con người dựa vào ăn mặc, con gái cũng thích còn trai mặc đẹp, nhất định chị Mộ cũng thế!”

Khóe miệng Lương Siêu khẽ giật giật, hiện tại hắn chỉ mong Mộ Khuynh Tuyết càng ghét hắn càng tốt. Nếu như cô ấy thực sự thích hắn, với bản tính thích quyến rũ của cô ấy, chẳng phải hắn sẽ bị đùa chết sao?

“Anh, mau lên!”

“Cứ mặc bộ vest này là được rồi. Em nhớ rõ hôm qua nhân viên bán hàng nói rằng bộ vest rất thích hợp cho buổi gặp mặt!”

Gặp mặt…

Con bé này, còn chê chưa có đủ chị dâu hay sao?

Nhưng mà cuối cùng hắn cũng không thể lay chuyển được cô bé nên đành phải miễn cưỡng mặc bộ vest màu xám kia vào. Trên đường đi tới chỗ Mộ Khuynh Tuyết, hắn không ngừng âm thầm cầu nguyện.

Hắn cầu nguyện rằng trang phục của mình sẽ khiến cho Mộ Khuynh Tuyết cảm thấy chán ghét.

Mặc dù không đến mức chán ghét thì chỉ cần không thích là được…

Một tiếng sau.

Khi đi xuyên qua vùng ngoại ô phía nam tới một ngôi nhà nhỏ, hắn nhìn thấy Mộ Khuynh Tuyết đang chờ ở bên ngoài.

“Mộ tiểu thư.”

Lương Siêu mỉm cười chào hỏi nhưng Mộ Khuynh Tuyết lại không nói gì.

Nhìn thấy ánh mắt sáng ngời cùng với vẻ mặt kích động của cô ấy, trong lòng Lương Siêu đột nhiên phát lạnh, trong nháy mắt có một dự cảm cực kỳ xấu.

“Chậc chậc…”

“Trước đây, tôi còn tưởng Lương thần y là người không chú ý đến cách ăn mặc. Hôm nay vừa thấy, thật đúng là khiến cho con gái nhà người ta phải mở rộng tầm mắt.”

“Bộ vest này của anh là của Versace đúng không? Tôi rất mê bộ đồ này, tiếc là không có ai để tặng. Tôi còn đang suy nghĩ xem có nên tặng cho anh một bộ không, không ngờ anh lại mua nó trước.”

“Anh nói xem có phải chúng ta là tâm linh tương thông không?”

Thấy Mộ Khuynh Tuyết nhẹ nhàng bước tới, uyển chuyển nghiêng người về phía hắn. Trên người cô ấy có một mùi thơm độc nhất vô nhị khiến trong lòng Lương Siêu thầm than một tiếng.

Người phụ nữ này không coi hắn là đàn ông phải không?

Cô ấy không sợ hắn đè cô ấy ra đất làm hay sao?

Có điều ý nghĩ chỉ xuất hiện chớp nhoáng rồi biến mất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play