Chương 354
“Anh, như vậy không phải là phạm quy hay sao? E rằng trưởng bộ của các phân bộ khác chưa chắc đã đồng ý.”
“Không đồng ý thì cứ đánh cho tới lúc bọn họ đồng ý thì thôi.”
“Đến lúc đó, để mười mấy người bọn họ cùng nhau khiêu chiến với con. Nếu như con có thể thắng thì đương nhiên bọn họ sẽ tuân theo quy củ thôi.”
Nghe vậy, Tôn Bác há hốc mồm.
Ngoại trừ Trấn Giang và Thiên Hải, trong tỉnh còn có mười mấy phân bộ nữa và đại diện của mỗi phân bộ đều là các tông sư.
Dựa theo ý của vị Bạch đại thiếu này, cậu ta muốn…
1 chọi 16?
“Ha ha, được!”
“Nếu như con đã có dã tâm như vậy thì bố tất nhiên sẽ thỏa mãn con rồi!”
“Hơn nữa, đây là lần đầu tiên con tham gia cuộc thi lớn của phân bộ Trấn Giang nên phần khí thế danh tiếng nhất định phải làm đủ, ít nhất thì tên tuổi của con phải vượt qua thằng nhãi họ Lương kia mới được.”
Bạch Vân Hi thờ ơ lắc đầu nói: “Danh vọng đối với con không quan trọng, nếu không phải vì 1 gốc Thiên Sơn Tuyết Liên đó thì con cũng sẽ không phải làm nhiều như vậy.”
Nhìn thấy tư thái cao cao tại thượng của Bạch Vân Hi, trong lòng của Tôn Bác cảm thấy yên tâm.
Bị những người như vậy nhắm đến, e rằng số phận của thằng nhãi họ Lương đó còn thảm hơn cả ông ta!
Hai ngày sau.
Khi cuộc đấu giá do Cổ Hiên Trai tổ chức bắt đầu, có không ít các đại lão từ các giới khác nhau ở Trấn Giang đến tham gia, thậm chí còn có không ít người trong giới võ đạo cũng tới.
Nhóm người Lương Siêu cũng tới đây từ sớm và tìm một vị trí để ngồi. Sau khi ngồi xuống, bọn họ nghe thấy xung quanh đang thảo luận về chuyện gì đó khá sôi nổi.
Sau khi nghe kĩ một hồi, bọn họ nhận ra mọi người đang nói về cùng 1 người.
Bạch Vân Hi.
“Mọi người đã nghe gì chưa? Hôm qua, Bạch Vân Hi một mình đánh bại liên minh 16 vị tông sư tới từ 16 phân bộ Vũ Minh!”
“Hừ, chuyện này cũng chẳng có gì mới mẻ. Còn có người nói rằng trước đó cậu ta đã tiêu diệt 3 người gây hại lớn trong giới võ đạo chúng ta Vệ Tranh, Mạnh Khuê và Lỗ Trì đấy!”
“ y da, thật không ngờ Bạch trưởng bộ lại có 1 người con trai mạnh như thế, e rằng thực lực còn mạnh hơn cả ông ta nữa nhỉ?”
Đám người Lương Siêu, Hạ Tử Yên nghe vậy thì ngơ ngác.
Ôi trời, còn có người vô liêm sỉ như vậy ư?
Vì để tạo danh tiếng cho con trai mình trước cuộc thi mà ngay cả công lao của người khác cũng muốn cướp?
Mọi người xung quanh vẫn tiếp tục nghị luận.
“Ừm, tôi nghe nói trận chiến đầu tiên của cuộc thi phân bộ lần này chính là trận chiến giành chức vô địch. Không biết vị Bạch thiếu gia đó với Lương thần y, ai sẽ là người chiến thắng.”