Chương 350
Trước cứ nhẫn nhịn đã, chờ đến khi điều tra rõ được thực lực của hắn yếu hơn mình thì sẽ xử lý hắn thật mạnh tay!
“Đi!”
Tôn Bác phất tay rời đi khiến đám Chu Hưng giật mình.
Cục tức lớn như vậy mà cũng nuốt trôi được ư?
Cứ ngậm ngùi rời đi như vậy sao?
Đúng là thất vọng!
Thấy vậy, Lương Siêu bật cười với *tính cách rùa của trưởng bộ phân bộ Giang Thành.
*Tính cách rùa: người thuộc nhóm này thường ngại xung đột, cố gắng né tránh mọi tình huống gây sự không thoải mái.
“Đứng lại, tôi đã cho các người đi chưa?”
Tôn Bác dừng chân, quay đầu nhìn Lương Siêu với vẻ lạnh lùng.
“Cậu còn muốn sao nữa.”
“Lúc nãy, tôi đã nói rất rõ ràng rằng tôi rất muốn bắt nạt đàn gà yếu ớt như mấy người nhưng mà tôi còn chưa bắt nạt xong nên đương nhiên các người chưa thể đi được.”
“Hiện tại tôi muốn người làm trưởng bộ là ông quỳ xuống dập đầu với tôi. Bây giờ ông muốn tự làm hay để tôi giúp ông?”
“Cậu!”
Nghe vậy, Tôn Bác vô cùng giận dữ và những phó phân bộ khác cũng không thể chịu nổi nữa. Bọn họ lập tức điên cuồng vận chuyển huyền khí và vọt về phía Lương Siêu!
“Thằng nhãi kia, cậu muốn chết phải không!”
“Để tôi chặt đứt hai tay của cậu xuống xong, xem cậu còn có thể ngông cuồng được nữa không!”
Nghe xong, Lương Siêu liếc nhìn ông ta với vẻ khinh thường rồi khẽ phất tay.
“Vù, vù!”
Sau khi hai tiếng xé gió lướt qua, tên phó phân bộ bay ngược ra phía sau dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người!
Cuối cùng, cả người bị dính chặt trên tường không nhúc nhích nổi, hai chiếc đũa giống như hai chiếc đinh gắn chặt ông ta vào tường…
“Này…”
Hầu hết mọi người trong phân bộ Giang Thành nuốt nước bọt ừng ực, khóe miệng Tôn Bác giật giật. Đến lúc này, ông ta đã xác định được thực lực của người thanh niên này nhất định cao hơn mình!
Nếu như ông ta đánh không lại thì cũng không còn lựa chọn nào ngoài việc từ bỏ trước…
Vì thế sau khi có người đỡ được phó phân bộ xuống khỏi tường, ông ta liền chắp tay với Lương Siêu.
“Chàng trai trẻ, lúc nãy là do tôi làm sai nên tôi thực lòng muốn xin lỗi trưởng bộ cùng với cô gái trẻ kia. Cậu có thể bỏ qua việc này được không?”
Lúc này, Lương Siêu lắc đầu: “Đừng nói đến bộ này bộ kia nữa, như vậy là không hay đâu.”