Chương 297

“Yên tâm đi, có em giúp anh ở nhà với chị dâu Băng Khanh, để chị ấy không ăn dấm chua nha.”

“Cô bé, học được nhiều thứ như vậy từ đâu?”

“Hì hì, chị Băng Loan dạy á!”

Lương Siêu: “…”

Hắn im lặng đồng thời cũng cảm thấy may mắn Liễu Băng Loan không có tới, bằng không sợ là ba người phụ nữ không chỉ là một cái chợ, đến lúc đó tuyệt đối đủ cho mình chịu.

Bệnh viện Khang Nhân, trong một gian phòng bệnh VIP, Hạ Tử Yên đang hờn dỗi, còn triển khai thế công Tiểu Phấn Quyền vừa thông hiểu vào một con búp bê.

“Lương Siêu chết tiệt, Lương Siêu thối!”

“Đến Trấn Giang rồi vứt tôi ở bệnh viện không thèm ngó ngàng đến, còn bảo Trúc Nhi đưa tôi tới!”

“Tôi đã bị thương thành như vậy, không đến thăm còn chưa tính, còn dám cúp điện thoại!”

“Đánh chết anh, đánh chết anh…”

Đánh trong chốc lát, Lương Siêu đã đẩy cửa cười đi đến.

“Ôi chao, rất có sức sống đấy.”

“Xem ra không đến một tháng, chừng hai mươi ngày là có thể xuất viện.”

Thấy Lương Siêu lại đây, Hạ Tử Yên lập tức mừng rỡ, nhưng ngay sau đó lại bày ra dáng vẻ tức giận, dù Lương Siêu nói cái gì cũng không phản ứng hắn. Muộn như thế mới đến thăm, còn cúp điện thoại của mình, nhất định phải dạy cho hắn một bài học mới được.

Mà qua một lát, một mỹ nữ trang điểm cầu kỳ cầm một bó hoa bách hợp đi đến. Người này mặc toàn hàng hiệu, mùi nước hoa rất nặng, đeo vàng đeo ngọc trong có vẻ rất phúc hậu, là cháu gái của một trong ba vị phó bộ chủ của phân bộ võ minh Trấn Giang – Chu Lực, cô ta tên là Chu Đồng.

Bởi vì Chu Lực và Hạ Tam Hải xem như đồng nghiệp cùng cấp, cho nên Hạ Tử Yên và Chu Đồng cũng quen biết từ nhỏ.

“Tử Yên, vừa nghe nói cậu bị thương, tớ đã lập tức đến thăm cậu đây.”

“Thế nào, đứa bạn nối khố này có tốt với cậu không?”

Hạ Tử Yên nhìn người tới, gương mặt vốn bình tĩnh mặt lập tức xụ xuống, lộ ra sự phiền chán đối với người này.

“Đừng có nhận quàng như vậy? Tôi không nhớ mình có cô bạn nối khố là cô.”

“Cầm hoa của cô đi, đến từ đâu thì về chỗ đó.”

Nghe lời nói mang gai nhọn của Hạ Tử Yên, Chu Đồng không giận còn che miệng cười duyên, eo thon uốn éo mà nói: “Cậu đang ra lệnh đuổi khách sao?”

“Hi hi… Không phải là vì biết tháng sau tớ sẽ đính hôn với Bộ chủ nên cậu hâm mộ ghen tị đó chứ?”

“Tớ nên nói rõ trước, lúc trước là cậu không thèm ngó đến cậu chủ Bạch, không biết từ chối người ta bao nhiêu lần, hiện tại tớ và cậu chủ Bạch ở bên nhau, cũng không phải chen ngang nha.”

“Dựa theo quy tắc của phân bộ, tớ trở thành con dâu của bộ chủ, có phải sau này cậu nhìn thấy tớ cũng phải cúi chào, kính trọng gọi một tiếng thiếu phu nhân không? Ahihi…”

Phụt!

Lương Siêu đang lắng nghe nhưng không thể nhịn được cười một tiếng, lập tức thu hút sự chú ý của Chu Đồng, trước đó cô ta còn đang khách sáo để làm lóa mắt Hạ Tử Yên, nhưng cô ta không để ý rằng trong phòng bệnh còn có một người khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play