Chương 276
Hàn Phỉ ngồi bên cạnh phát hiện ra hắn có gì đó không đúng, cô ấy nhẹ giọng hỏi: “Bác sĩ Lương, có chuyện gì vậy? Mặt của anh…”
Lương Siêu lắc đầu không trả lời, hắn lập tức đi gọi điện thoại cho Hạ Tam Hải.
“Alo, Tiểu Siêu à.”
“Hôm qua, cháu nói rằng hôm nay các cháu trở về đúng không? Bây giờ…”
“Ông Hạ.”
Lương Siêu ngắt lời nói: “Vừa nãy, em gái của cháu và Băng Khanh đã bị người ta bắt cóc rồi.”
“Cái gì?”
Nghe vậy, Hạ Tam Hải ngồi trong văn phòng đứng bật dậy!
Tuy rằng ông ấy không rõ sức nặng của Liễu Băng Khanh trong lòng Lương Siêu như thế nào nhưng ông ấy lại biết rất rõ sức nặng của Lương Nghiên trong lòng Lương Siêu giống như vảy ngược của rồng!
Chạm vào vảy ngược của rồng, chắc chắn sẽ chết!
Rốt cuộc là ai có lá gan lớn như vậy?
Suy nghĩ một hồi, ông ấy đã lập tức có suy đoán.
“Tiểu Lương, lẽ nào là do người của võ quán Lục Hợp làm?”
“Tiêu Bắc Quang thấy cháu bị động né tránh chiến đấu cho nên muốn dùng thủ đoạn này để ép cháu tiếp nhận lời đề nghị của ông ta?”
“Hoặc cũng có thể là do đệ tử Vương Thiên Hào của ông ta tự mình làm? Cậu ta muốn…”
Nói tới đây, Hạ Tam Hải không nói tiếp nữa.
Ông ấy cũng từng nghe một chút về tính cách của Vương Thiên Hào, nếu như Lương Nghiên thực sự rơi vào tay cậu ta thì chắc chắn cô bé sẽ phải chịu thiệt thòi nhiều hơn so với việc bị Tiêu Bắc Quang bắt ép làm mối đe dọa…
Đương nhiên trong lòng Lương Siêu cũng biết rõ chuyện này.
Sau khi hít một hơi thật sâu, trong giọng nói của hắn mang theo tia sát ý!
“Không cần biết là ai làm, mong ông nhanh chóng điều tra trong thời gian ngắn nhất.”
“Khi cháu trở về Trấn Giang, ít nhất cháu phải biết được em gái của cháu và Băng Khanh ở đâu, nếu không…”
Đang định nói tiếp, giọng nói của Lương Siêu trở nên hơi khàn khàn.
“Cháu không ngại khuấy đảo cả bầu trời Trấn Giang đâu.”
Nghe thấy vậy, mặc dù không nhìn thấy Lương Siêu nhưng Hạ Tam Hải vẫn rùng mình.
“Tiểu Lương, ông…”
“Tút tút tút…”
Nghe thấy thanh âm tút tút từ ddienj thoại, Hạ Tam Hải không khỏi giật mình.
Ông ấy biết lần này Lương Siêu nổi giận thật rồi!
Thiên Y nổi giận, máu chảy thành sông!
Hơn nữa, ông ấy từng chứng kiến phong thái của Lương Siêu cho nên ông ấy biết lời này không phải nói suông!