Chương 270

Hôm sau, bên bờ sông nhỏ ở cửa thôn.

“Không, không hay rồi! Có người chết!”

“Mau tới xem, đây không phải là nữ bác sĩ trong đội chữa bệnh sao? Sao lại chết như vậy chứ?”

“Kiểu chết này… Thật thê thảm, tranh thủ gọi người của đội chữa bệnh đến đi!”

“…”

Thôn dân đang liên tục kêu lên oai oái, Lương Siêu dẫn người chạy tới, phát hiện Tôn Giai Giai đã tử vong, thất khiếu chảy máu, áo rách quần manh, dáng vẻ cực kỳ thảm thiết!

Dù là tiểu đội chữa bệnh đều là bác sĩ đã nhìn quen sinh tử, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ của Tôn Giai Giai vẫn không nhịn được mà cảm thấy buồn nôn.

Trần Khải càng không tiền đồ, trực tiếp bị dọa đến co quắp ngồi bết xuống đất.

Lương Siêu đi lên phía trước cẩn thận nhìn xuống thi thể của Tôn Giai Giai rồi đưa ra kết luận, đêm qua cô gái này từng chịu tra tấn không phải người, cuối cùng chết bởi cổ độc.

độ âm độc của cổ độc này còn mạnh hơn Điệt Cổ trước đó phát hiện mấy bậc!

Suy xét đến nói ra có thể khiến quần chúng khủng hoảng, Lương Siêu cũng không có nói thêm cái gì, chỉ khẽ lắc đầu với Hạ Tử Yên thể hiện tình hình không quá lạc quan.

Có thể xác định cổ sư quấy phá ở gần đây có đạo hạnh không thấp!

Lương Siêu lại gọi lão thôn trưởng tới, hỏi ý: “Cụ ông, gần đây có người khả nghi đến làng chúng ta không? Cụ cẩn thận suy nghĩ một chút, tin này rất quan trọng.”

Lão thôn trưởng ngẫm nghĩ, sau đó vội vàng khẽ gật đầu dưới sự nhắc nhở của mấy người.

“Có!”

“Có mấy người như vậy!”

“Một thời gian trước có mấy người mặc trường bào đến thôn chúng tôi, còn đưa một bình rượu cho rất nhiều người trong thôn, nói là do họ ngâm, sau này cảm thấy dễ uống có thể tìm họ mua tiếp.”

“Ban đầu chúng tôi cũng không để ý, chỉ nghĩa là lái buôn rượu thôi, nhưng sau khi những người kia rời đi không bao lâu, không ít thôn dân đều trúng độc!”

“Cậu trai, có phải là rượu bọn họ tặng có vấn đề hay không?”

Ánh mắt Lương Siêu đanh lại, sau khi kiểm tra những bình rượu đó thì phát hiện chút ít Điệp Cổ.

Chỉ có điều, thông thường cổ sư có tâm tư ác độc, thủ đoạn hung tàn, một khi ra tay thường không để lại người sống, nhưng vì sao những cổ sư đó muốn dùng loại cổ trùng chỉ hút tinh khí, hoàn toàn không trí mạng như Điệp Cổ?

Lương Siêu nhíu mày ngẫm nghĩ, sau đó bảo người xử lý thi thể Tôn Giai Giai trước rồi hắn chuẩn bị tra xét vùng lân cận làng này cho rõ.

Đã có cổ sư ẩn hiện ở gần đây thì tin chắc ít nhiều gì cũng tra được chút vết tích.

“Tôi đi theo anh.”

“Còn có tôi.”

Hai cô gái Hạ Tử Yên, Hàn Phỉ xung phong nhận việc, nhưng lại bị Lương Siêu từ chối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play