Nguỵ Vô Tiện cong cong khoé miệng lên: "Không thể tưởng tượng được nha, đường đường Lam nhị công tử, thế mà trộm khăn tay của người ta, trộm thì trộm, còn giấu bên người, ta cũng không nhớ nổi đã vứt thứ này như thế nào. Nói đi, trộm lúc nào ở đâu? Có phải khi đó đã có ý tưởng không an phận đối với ta không? Ý tưởng không an phận đều là nghĩ cái gì?" Những lời này của hắn như pháo nổ liên thanh, giống như sư trụ trì trong chùa thẩm vấn chú tiểu phạm giới, lại giống như Lam Khải Nhân ở từ đường cầm cây thước to trong lòng bàn tay duy trì trật tự mỗi lời nói hành động của đệ tử trong tộc.

Chỉ có câu cuối cùng mới tiết lộ ý xấu của hắn: "Có vài suy nghĩ... khiến người ta mặt đỏ tim đập đúng không?"

Lam Vong Cơ không chú ý đến suy nghĩ lệch lạc này của hắn, theo bản năng lướt qua một lần gia quy trong đầu, trên mặt biến đổi từng đợt, môi hơi mấp máy, biện giải nói: "Không phải trộm... là nhặt được, ở trong phòng của ngươi. Lúc ấy ta đã quyết định muốn thành thân với ngươi, tâm tư nhớ nhung đương nhiên cũng không có cách nào..."

Nguỵ Vô Tiện giả bộ kinh ngạc: "Quyết định thành thân, thì có thể có suy nghĩ bậy bạ với ta à? Lúc đó ta đâu có đồng ý với ngươi là sẽ gả cho ngươi, Lam nhị công tử, ngươi thành thật nói xem, trong đầu ngươi đã làm chuyện gì đáng xấu hổ với ta rồi? Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ bị nghiêm trị! Nói, muốn hôn hôn, sờ sờ, ôm một cái, hay là ---"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play