Cuối cùng vẫn là Lam Vong Cơ sáng sớm ra giếng múc nước.
Nguỵ Vô Tiện nằm sõng soài trên giường đệm, tóc đen xoã tung, từ đầu ngọn tóc đến đầu ngón chân đều lười biếng, không muốn nhúc nhích chút nào. Trên người không có cái gì che phủ, chất lỏng giữa hai chân lan tràn, một mảnh hỗn độn, vùng lưng và thắt lưng, trắng đỏ loang lổ, phong cảnh kiều diễm, không có một chỗ nào còn nguyên vẹn cả.
Lam Vong Cơ nhìn thấy mà sắc mặt hơi tái đi, kéo hắn dậy, đưa cho hắn một tấm khăn đã vắt ráo, Nguỵ Vô Tiện ghé vào bên tai y, mềm như bông nói: "Phu quân, ngươi giúp ta lau...."
Hô hấp Lam Vong Cơ cứng đờ, bên tai ửng hồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT