Đi trên một con đường nhỏ đen ngòm uốn lượn, Nguỵ Vô Tiện lúc có lúc không mà suy nghĩ, tối khuya rồi, không trở về phòng, chẳng lẽ tiểu cũ kỷ còn muốn giống như các buổi tối trước đó của bọn hắn, chơi trước một hồi rồi mới đi ngủ?
Một tháng không gặp, Nguỵ Vô Tiện đúng thật là có chút nhớ y, cũng nhớ những trò chơi nho nhỏ giữa bọn hắn. Những trò chơi đó cũng là khi hắn ở Liên Hoa Ổ, cảm thấy luyện kiếm nghiêm túc quá nhàm chán, đã tự mình nghĩ ra, trước kia là chơi cùng với các sư đệ và Giang Trừng, tuy rằng Giang Trừng có nhiều lúc cũng có thể bất phân thắng bại với hắn, nhưng chưa từng ngang tài ngang sức giống như Lam Vong Cơ, thỉnh thoảng còn khiến hắn thua một cách khẩu phục tâm phục.
Nhưng bây giờ là đêm đại hôn, mà người trước mắt này, cũng từ một chàng thiếu niên đi bắt kẻ chạy trốn, không kiêng dè gì chơi đùa với hắn, biến thành phu quân danh chính ngôn thuận của hắn. Có lẽ bởi vì tình huống đại hôn, nên hôm nay Lam Vong Cơ càng ít nói hơn bình thường, mỗi tiếng nói mỗi hành động đều nghiêm túc và trang trọng, từ lúc kéo tay mình đi về phía lễ đường đến giờ, chưa từng lộ ra khía cạnh tươi sáng của thiếu niên nữa.
Bất quá cho dù là lúc chơi đùa với mình, Lam Vong Cơ cũng thường xuyên nghiêm túc bày ra gia quy của Lam thị, ý đồ ngăn cản mấy hành động càn quấy, không biết xẩu hổ đó của Nguỵ Vô Tiện. Lúc so tài, cũng hết sức chăm chú, nhắm thẳng đến chuyện thắng thua, không hề thủ hạ lưu tình một chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT