*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Tiếng gõ cửa chói tai, thậm chí còn ẩn ẩn nghe được tiếng phóng viên đang phát trực tiếp: “Các vị khán giả thân mến, theo nguồn đáng tin cậy, con dâu nhà họ Lục – Cố Nghiên Ca đang ở trong căn phòng phía sau lưng tôi đây. Bây giờ mọi người có thể nhìn thấy cánh cửa phòng đóng chặt, hơn nữa cũng không có tiếng động gì bên trong. Hôm nay diễn ra bữa tiệc chúc mừng của Quý Thần – Ảnh đế mới của chúng ta, cậu Lục còn đang uống rượu vui vẻ trong phòng tiệc, nhưng cô Cố Nghiên Ca lại ở cùng phòng với một người đàn ông lạ mặt. Hãy cùng theo chúng tôi gõ thử cửa phòng xem sao.”
Các phóng viên giải trí cầm micro khuấy động không khí phát sóng trước cửa phòng, khuôn mặt Nghiên Ca đã căng thẳng không còn giữ được bình tĩnh. Chuyện thành ra như vậy, nếu nói không phải do người khác làm thì cô nhất định không dám tin. “Cố Nghiên Ca, cảm giác bị bắt gian thế nào?”
Lúc này, Tiêu Kỳ ung dung ngồi trên sofa, thong thả thưởng thức ly rượu vang đỏ đắt tiền.
Anh ta vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng trước tình hình rối loạn bên ngoài, nhưng cũng đã e dè hơn nhiều.
Nghe vậy, Cố Nghiên Ca lạnh giọng khinh bỉ: “Anh cũng thật biết nói đùa. Xem ra sự việc tối nay anh cũng không ngờ tới phải không? Anh có thời gian nói tôi thì không bằng nghĩ cách đi.”
“Nghĩ cách? Đây là việc của riêng cô, cho dù là có cách cũng không liên quan gì đến cô.”.
Hai bàn tay Cố Nghiên Ca siết chặt lại thành nắm đấm, cô dùng ánh mắt sắc lẹm nhìn Tiêu Kỳ.
Lúc này, cô lại càng có thể chắc chắn Tiêu Kỳ không biết trước sự việc bất ngờ xảy ra này.
Trong phòng tiệc. Không khí vẫn ồn ào náo nhiệt, Lục Thiếu Nhiên và Quý Thần nhiệt tình nói chuyện với những ngôi sao khác trong giới giải trí.
Bỗng, trợ lý của Quý Thần vội vã chạy đến, cô ấy thấp giọng nói mấy câu, khuôn mặt cậu ta lập tức biến sắc.
“Các vị, tôi còn có chút việc cần giải quyết, tôi xin phép một chút.”
Trong lúc nói chuyện, Quý Thần đưa mắt ra hiệu cho Lục Thiếu Nhiên.
Hai người gật đầu với mọi người rồi đến góc phòng tiệc. “Sao thế?”
Lục Thiếu Nhiên khó hiểu hỏi, biểu cảm Quý Thần đanh cũng nói: “Cố Nghiên Ca xảy ra chuyện rồi.”
“Cô ấy có chuyện gì?” Sắc mặt Lục Thiếu Nhiên lập tức thay đổi.
Quý Thần nhìn trợ lý bên cạnh, cô trợ lý bàn giải thích: “Cậu Lục, vừa rồi không biết có chuyện gì mà phóng viên ngoài cửa đều chạy ùa vào từ cửa sau Hàn Cung. Em đi nghe ngóng thì mới biết đàm phóng viên ấy chạy từ cửa sau lên thẳng tầng 18. Nghe nói, bọn họ ùa đi tóm hai người họ.”
“Tóm ai cơ? Đệch, không phải là Nghiên Ca nhà tôi đấy chứ?”
Lục Thiếu Nhiên bừng hiểu ra, còn cô trợ lý nghi ngờ gật đầu càng làm anh khó thở.
“Anh đừng gấp, em đã cho người đi lên đó nghe ngóng xem rồi. Cố Nghiên Ca chắc cũng không ngốc đến mức làm như thế, nếu cô ấy thực sự bị người ta tóm được trong tình cảnh này thì không chỉ ảnh hưởng tới danh tiếng của cô ấy, e rằng đến cả nhà họ Lục cũng sẽ bị liên lụy theo.”
Quý Thần bình tĩnh nói, Lục Thiếu Nhiên lại hừ lạnh: “Không thể nào, anh hiểu rõ Nghiên Ca, đây không phải là cách làm của cô ấy.”
“Thế… anh muốn làm thế nào?”
Lục Thiếu Nhiên gian tà liếc nhìn Quý Thần: “Đừng quên lời Nghiên Ca nói lúc trước, chẳng bằng nhân cơ hội này để cô ấy xứng với cái danh mợ chủ nhà họ Lục, tiện thể cũng dời đi lực chú ý của công chúng.”
Gương mặt xinh đẹp của Quý Thần hơi trầm xuống, anh ta mím môi không nói gì.
Hai người vội vàng lên tới tầng 18, vừa ra khỏi thang máy đã nghe thấy âm thanh ồn ào hỗn loạn.
“Các vị, bây giờ đã hơn nửa tiếng đồng hồ rồi, không lẽ bên trong đã xảy ra chuyện gì?”
“Ái chà, nếu đúng như vậy, hay là chúng ta tìm người tới mở phòng ra đi, ít nhất cũng có thể xác định xem người bên trong có an toàn hay không?”
“Đúng, đúng, đúng! Tôi đi bàn bạc với Giám đốc khách sạn một chút.”
Đám phóng viên này đang cố diễn trước cửa, anh một câu tôi một câu đua nhau bày tỏ ý kiến. Nhưng ai cũng có thể nghe ra bọn họ chỉ đang kiếm cớ để cưỡng chế mở cửa phòng ra mà thôi.