“Người đã chết đó chính là nhân viên phục vụ sau cùng đã gặp em sao?”

Mặc dù Nghiên Ca nhìn Lục Lăng Nghiệp với vẻ 3dò hỏi, nhưng về cơ bản trong lòng cô đã có đáp án rồi.

Thảo nào Đội trưởng Lý của Cục Tân Cảng lại đến tìm cô để 1điều tra, thảo nào khi đó cô lại cảm thấy nụ cười của

người phục vụ đó kỳ lạ và khó hiểu.

Hóa ra tất cả đều do một9 tay Hoàng An Kỳ sắp đặt, mục đích là làm cô bẽ mặt? Hay nói đúng hơn là muốn hoàn

toàn hủy hoại cuộc đời cô.

Nghi3ên Ca cặp mắt, thực sự đã bị đả kích không hề nhẹ.

Lục Lăng Nghiệp trở tay ôm cô vào lòng, vòng tay mạnh mẽ mang đ8ến cảm giác an toàn mà cô cần. “Chuyện đó,

thật ra không hẳn là do một mình Hoàng An Kỳ làm ra. Cô ta và Hoàng Nguyệt Tuân đã mua chuộc được người

chết. Chẳng qua là trời xui đất khiến lại bị Hàn Trạch phá bĩnh mà thôi!” Nghiên Ca đột nhiên nghĩ đến điều gì đó,

ngồi bật dậy khỏi lòng Lục Lăng Nghiệp: “Vậy Hàn Trạch thì sao? Tại sao gã lại phải làm như vậy? Rồi ai là người

đã hại chết người phục vụ đó?” Chuyện và nhân vật có liên quan càng lúc càng nhiều, khiến Nghiên Ca hơi hoảng

hốt. “Mục tiêu của Hàn Trạch là tôi, không phải em! Người phục vụ đó chỉ có thể nói là số xui xẻo, bị Hàn Trạch

dùng dây điện siết cổ cho đến chết!” Lục Lăng Nghiệp không hề giấu giếm, nói ra hết toàn bộ những gì Nghiên Ca

muốn biết.

Biết được những điều này, Nghiên Ca rơi vào trầm tư.

Còn Lục Lăng Nghiệp thì lại nhìn chằm chằm vào cô, nhẹ giọng hỏi: “Biết nhiều chuyện như vậy rồi, tâm trạng thế

nào?”

Nghiên Ca cười khổ nhìn anh: “Rất nặng nề. Đúng là lòng người sau không lường được!”

“Sau này còn hỏi nữa không?”

Nghiên Ca vô thức lắc đầu, nhưng rồi nghĩ lại, cô đổi ý: “Chú Út, chỉ cần anh hứa với em, sau này dù có chuyện gì

đi nữa cũng không được giấu em thì em sẽ không hỏi nhiều nữa. Nói như lần này, anh không biết sau khi nghe

được tin anh đính hôn, em đã đau khổ nhường nào đâu?! Nếu thử đổi lại là em im hơi lặng tiếng kết hôn với người

khác, thì anh sẽ làm thế nào?”

Lục Lăng Nghiệp cười phá lên: “Giết chết kẻ đó!”

Nghiên Ca ngẩn ra: “Chú Út…”

“Ừm, tiếp tục!”

Dứt lời, một tay anh giữ lấy gáy Nghiên Ca, một lần nữa trao có nụ hôn thật sâu.

Nhưng cũng chỉ dừng ở đó mà thôi! Tối đó tại nhà họ Lục, anh đã biết khúc mắc trong lòng Nghiên Ca vẫn nằm ở

năm năm trước…

Xem ra, anh cần phải nghĩ cách xóa nhòa nỗi sợ của cô đối với chuyện này!

Xem ra chủ Út đành phải tiếp tục nhẫn nhịn thôi!

***

Thành phố G, Tổng Cục Cành sát Hình sự. Trong căn phòng lầy khẩu cung tối tăm, Hoàng An Kỳ ngồi trên ghế run lấy bẩy. Cô ta bị

đưa vào đây từ lúc trưa, cứ thể bị nhốt trong căn phòng chật hẹp này cho đến giờ. Căn phòng trống trải, ba mặt tường trắng, bên trên

còn dán dòng biều ngữ Nghiêm túc chấp hành theo pháp luật, cùng cố niềm tin của nhân dân. Còn bức tường bên trái Hoàng An Kỳ,

lại là một tấm kính phản quang thay vì tường gạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play