Mặc dù là nhìn Ngũ hoàng tử lớn lên, Tiết Dao hôm nay mới biết hắn có không cam lòng cùng oán hận.

Vốn tưởng rằng Huệ Phi sẽ không để ý Hoàng đế lạnh nhạt, dù sao cũng là nữ trung hào kiệt phóng khoáng.

So với mấy phi tần khác trong cung, Huệ Phi có sức hút đặc biệt khác hẳn, chỉ tiếc Hoàng đế đại móng heo không thích cái này.

Hoàng đế yêu thích nữ nhân xinh đẹp yếu đuối dễ dàng gợi nên ý muốn bảo hộ.

Đương nhiên mỹ nhân xinh đẹp là tiêu chuẩn quan trọng nhất. Tịch Phi thịnh sủng không suy giảm có thể xác minh điểm này.

Tiết Dao tỉ mỉ cân nhắc, hoài nghi đám nhãi con hoàng gia này kén vợ kén chồng tiêu chuẩn nhất định tương tự phụ hoàng đại móng heo.

Trong nguyên tác, Thái tử cùng Ngũ hoàng tử có chính phi đều thuộc về loại hình đoan trang quy tắc. Hai vị hoàng tử này đối với thê tử tình cảm tương đối bình thản.

Mà Tam hoàng tử sau khi soán vị, không chỉ là hôn quân, còn sủng ái một danh kỷ đầu bảng mang về từ Giang Nam. Người kỹ nữ kia rất xinh đẹp.

Thời điểm bị Long Ngạo Thiên truy sát chạy thoát thân, Tam hoàng tử còn không nỡ bỏ lại kỹ nữ kia, cơ hồ là rất si tình.

Tiết Dao quay đầu nhìn về phía bé mập mạp bên cạnh, âm thầm cân nhắc nhiệm vụ khiến bạo quân lãnh huyết động tâm. Cần phải tham khảo công thức kén vợ kén chồng của mấy người hoàng gia, để tìm một mỹ nhân đẹp đẽ phong tao giới thiệu cho Thất hoàng tử. Nói không chừng liền có thể giúp hoàn thành nhiệm vụ, mở ra nâng cấp dịch vụ trao đổi.

Trong đầu Tiết Dao liền chợt lóe lên hình ảnh Thái tử phi diễn xuất câu nệ đoan trang. Không biết nàng trong âm thầm ở trước mặt Thái tử, có dáng dấp kia hay không.

Dựa theo tiêu chuẩn bạn đời, Thái tử cũng không thích quá mức thành thật bảo thủ, Thái tử phi tốt nhất có thể thả lỏng tự nhiên sẽ tốt hơn.

Trong khi Tiết Dao tưởng tượng sinh hoạt tình cảm của các hoàng tử, Trương Tứ đã bắt đầu kiểm tra Lục hoàng tử.

Lần này so với Ngũ hoàng tử tốn thời gian dài hơn, có nhiều vũ khí hơn, Trương Tứ muốn Lục hoàng tử thử vài lần.

Lục hoàng tử sắc mặt càng ngày càng thất vọng, thời điểm tạm dừng, nhỏ giọng hỏi Trương Tứ:

"Ta có phải là phương diện nào cũng không có thiên phú?"

"Dĩ nhiên không phải, Điện hạ không nên hiểu lầm."

Trương Tứ thấy Lục hoàng tử ra một thân mồ hôi, liền mời hắn đi bàn đá dưới tàng cây ngồi nghỉ ngơi. HunhHn786

"Điện hạ chiêu pháp bên trong mang theo sự nhu, tự có một luồng âm dương kết hợp tính mềm mại."

Trương Tứ đứng dưới tán cây giải thích.

"Nô tài luyện công phu, chủ yếu cương mạnh là chính, cho nên rất khó phán đoán thiên phú của ngài."

Tiết Dao đi ra ngoài hoa viên tìm cung nữ lấy tới chậu nước cùng khăn vải, mang trở lại cho mấy vị hoàng tử lau mồ hôi. HunhHn786  Tiết  Dao mới vừa thả xuống chậu nước, đã thấy Lục hoàng tử vẻ mặt buồn bả.

"Ngươi không cần uyển chuyển gạt ta."

Lục hoàng tử cúi đầu, tự trách giống như oán giận.

"Ta biết ta cái gì cũng không giỏi, đọc sách luyện công đều như vậy."

Ngũ hoàng tử trợn mắt:

"Có ý gì? Ngươi đọc sách còn nói không giỏi, vậy ta đây tính dạng gì?"

Lục hoàng tử nghiêng đầu đi, nhìn chăm chú vào lá khô xa xa bay xuống, lẩm bẩm nói:

"Ngũ ca tâm tư đều là cưỡi ngựa bắn cung luyện võ, mà ta thật sự toàn lực ứng phó."

Tiết Dao làm khăn ẩm ướt, đưa đến cho bảo bảo ấm áp lau chùi mặt mồ, trong lòng rất không vui.

Trong nguyên tác Lục Tiêu là theo phe nam chính Long Ngạo Thiên, quan hệ huynh đệ tốt nhất. Bởi vì chính sách tước phiên thực thi không còn đất phong, vương phủ Lục hoàng tử liền ở kinh thành, xem như là mỹ nam tử Vương gia danh chấn kinh thành.

Lục Tiêu sau khi trưởng thành, ngoại trừ nhân duyên so với Long Ngạo Thiên Lục Tiềm tốt hơn một chút, những phương diện khác quả thực bị đè ép cực kỳ bi thảm.

Bởi vì trầm mê kiếm thuật, sau khi Lục Tiềm đăng cơ, Lục Tiêu thường không hề tính toán tìm Long Ngạo Thiên luận bàn kiếm pháp.

Có thể tưởng tượng, sinh hoạt hàng ngày của hắn ngoại trừ lần lượt "khiêu chiến Long Ngạo Thiên đệ đệ bị đánh khóc", chính là "ảnh đế Long Ngạo Thiên thấy phiền phức vô cùng cố ý giả bộ chịu thua".

Ở bề ngoài hai bên đều có thắng bại. Trên thực tế, hắn xem như là ca ca bình hoa di động của Long Ngạo Thiên, trình độ võ học không quá cao.

Cho nên, Tiết Dao hoài nghi Trương Tứ thật sự tìm không ra bảo bảo ấm áp có thiên phú gì.

Cái này rất lúng túng.

"Ta không có qua loa ngài."

Trương Tứ vẻ mặt thành thật phủ nhận.

"Điện hạ quả thật có thiên phú võ học nhu phái, chỉ tiếc ta đối với phương diện này biết rất ít. Tốt nhất có thể mời cao nhân Bát Quái Chưởng tới chỉ điểm, kết hợp thêm Thái Cực tâm pháp, Điện hạ tất có thành tựu."

(Bát Quái Chưởng hay Bát Quái Quyền là một trong ba phái thuộc Nội gia Nam phái. Hai phái còn lại là Thái Cực Quyền và Hình Ý Quyền. Chúng đều có nguồn gốc từ Võ Đang phái. Bát Quái Chưởng còn được gọi bởi những tên như: Du Thân Vát Quái Chưởng, Long Hình Bát Quái Chưởng, Bát Quái Liên Hoàn Chưởng, Bát Phó Du Thân Chưởng.)

"Bát Quái Chưởng?"

Lục hoàng tử trong mắt liền dấy lên hi vọng.

"Là công phu rất lợi hại sao? Không cần vũ khí?"

"Đương nhiên cũng có vũ khí."

Trương Tứ giải thích.

"Võ công phái này, vũ khí mạnh nhất thuộc về uyên ương đao, cũng chính là nhật nguyệt càn khôn kiếm. Đây là một loại vũ khí chuyên khắc chế binh khí dài."

"Uyên ương đao?"

Lục hoàng tử nhìn về phía một loại binh khí chỗ giá để vũ khí.

"Là loại kia sao?"

"Không phải loại đó."

Ngũ hoàng tử đam mê võ thuật, tìm hiểu khá nhiều các môn vũ khí, lập tức giải thích cho Lục hoàng tử.

"Nhật nguyệt càn khôn kiếm là loại vũ khí âm dương, hình dáng như hai vành bán nguyệt đan xen vào nhau, phần sống lưng thanh đao có tay nắm, mũi nhọn, lưỡi sắc bén, gọn nhẹ, chuyên khắc chế vũ khí dài."

Lục hoàng tử nghe vậy lập tức trở nên hưng phấn, quay đầu nhìn về phía Trương Tứ:

"Trên đời còn có loại binh khí này? Tại sao ta chưa từng thấy trong kho binh khí hoàng cung?"

"Cái này..."

Trương Tứ tựa như có nỗi niềm khó nói.

Ngũ hoàng tử thay hắn trả lời:

"Bởi vì uyên ương đao chuyên dùng ám sát. Vũ khí này bản thân rất lợi hại, chỉ tiếc thường xuyên bị người hành thích dùng, thanh danh không quá tốt, cho nên kho binh khí hoàng cung không chế tạo loại vũ khí này, mà trên chợ không khó mua được."

"Thanh danh không quá tốt?"

Lục hoàng tử có chút do dự, cũng không phải không bỏ xuống được mặt mũi, chỉ là lo lắng mình luyện loại binh khí này sẽ tổn hại bộ mặt hoàng gia.

Trương Tứ giải thích:

"Có thể là một loại ám khí, nhưng vũ khí cũng không có phân biệt giàu nghèo."

Kỳ thực Trương Tứ cũng rõ ràng Lục hoàng tử xuất thân hoàng gia, đối với lựa chọn vũ khí luyện tập tương đối chú ý.

Uyên ương đao mặc dù là vũ khí Bát Quái Chưởng phái, nhưng bởi vì thường dùng ám sát, địa vị trong chốn giang hồ không thể tốt như đao kiếm.

"Thanh danh không tốt là do người dùng lợi dụng vũ khí sắc bén làm việc xấu, không phải bản thân vũ khí."

Ngũ hoàng tử nói.

"Ám khí cũng không có gì không thích hợp, trong lịch sử thích khách hiệp nghĩa đếm không xuể. Kinh Kha lẽ nào không tính là anh hùng? Các đời hiệp sĩ kỳ nhân cũng không thiếu cao thủ giỏi dùng ám khí cơ quan! Lục đệ không cần lo ngại. Ngày mai liền nói thái giám đi trên chợ chọn mua một bộ uyên ương đao tốt cho ngươi thử dùng. Tương lai nếu có thể luyện thành loại vũ khí này, có thể khắc chế binh khí dài, đại ca e rằng cũng không phải là đối thủ của ngươi."

Lục hoàng tử nghe được, nhiệt huyết sôi trào, mừng rỡ bảo đảm.

"Ta nhất định luyện ám khí, dùng con đường chính đạo, là người anh hùng!"

Trương Tứ cười gật gật đầu.

"Bát Quái Chưởng là môn phái công phu nhu kết hợp âm dương, tốt nhất dùng Thái Cực tâm pháp phụ trợ. Vừa vặn, ta từng được cao nhân truyền lại quyển tâm pháp này. Chính mình không bắt được trọng điểm, Điện hạ nếu có thể tập được, nhất định có thể có thành tựu."

"Quá tốt rồi!"

Lục hoàng tử vô cùng vui vẻ.

Chính vào lúc này, Thất hoàng tử nghểnh mặt bánh bao lên, đi ngang qua chỗ Trương Tứ. Trương Tứ lại không chú ý Điện hạ.

Cứ như vậy hai vị hoàng tử liền vui vẻ chọn xong binh khí.

Trước khi mặt trời lặn, Trương Tứ bắt đầu giảng giải khinh công cơ sở.

Ngũ hoàng tử cùng Lục hoàng tử ý chí chiến đấu sục sôi mà nghe giảng dạy.

Thất hoàng tử lại nghểnh mặt bánh bao lên, một lần nữa đi ngang qua trước mặt Trương Tứ.

Vẫn không có ai gọi Điện hạ lại.

Tiết Dao không nhìn nổi, kéo bé mập mạp về phía mình, bất mãn mà hỏi Trương Tứ.

"Lão Trương, ngươi còn chưa có chọn vũ khí cho Thất hoàng tử đâu."

Đã nhắc nhở hai lần, Thất hoàng tử vẻ mặt oan ức, nhìn thẳng Trương Tứ gật đầu.

"À, thiếu chút nữa đã quên nói."

Trương Tứ cười nói.

"Điện hạ là thể chất tốt hiếm thấy, thiên phú không có hạn mức tối đa, không cần câu nệ một loại môn phái binh khí nào. Tốt nhất là trước khi thành niên, đem hết thảy công phu cơ sở luyện vững chắc, sau đó tìm các cao nhân khác nhau chỉ điểm."

Tiết Dao đối với đề nghị này hết sức hài lòng. Siêu cấp toàn năng mới đúng là tiêu chuẩn Long Ngạo Thiên.

Vẫn luôn lo lắng bé mập mạp bị nuôi đến quá thể trọng, trị số cân nặng có thể khiến Long Ngạo Thiên tương lai mờ mịt. Bây giờ lại nhìn thấy hy vọng Thất hoàng tử lớn lên thành Long Ngạo Thiên, lòng người cha phi thường vui mừng.

Sau ngày hôm đó, Lục hoàng tử tựa hồ mở ra cánh cửa kỳ quái nào đó.

Hắn bắt đầu mua bán "cơ quan ám khí", bảo là muốn tiến hành luyện tập ám sát.

Bia ngắm dùng để luyện tập lại chính là ngũ ca cùng đệ đệ mập.

Ngày hôm đó tại học đường. Ngũ hoàng tử tinh thần phấn chấn may mắn tránh bẫy. Hắn nhảy vào ngưỡng cửa, không đạp phải cơ quan Lục hoàng tử bố trí, tránh được một kiếp.

Mà Thất hoàng tử chậm rãi bước vào ngưỡng cửa phút chốc đế giày liền bị keo dán dính chặt.

"Thành công!"

Lục hoàng tử bỗng nhiên từ sau cửa nhảy ra, chỉ vào chân Thất hoàng tử:

"Ngươi trúng ám khí của ta, đế giày này đã phế bỏ!"

Thất hoàng tử:

"? ? ?"

Tiết Dao ở bên cạnh:

"? ? ?"

Người gây sự này là ai?

Căn bản không phải bảo bảo ấm áp trong ký ức!

Vì vậy Tiết Dao cùng người hầu hiệp lực giúp đỡ Thất hoàng tử rút giày ra khỏi bẫy. Mà đế giày không có cách nào làm sạch sẽ, đi một bước dính một chút, so với giày cô bé lọ lem còn dễ dàng rơi hơn.

"Lục điện hạ."

Tiết Dao nghiêm túc biểu thị kháng nghị.

"Ngài muốn đặt cạm bẫy, vậy sớm thông báo cho chúng ta chuẩn bị giày nha. Hiện tại đế giày Thất điện hạ dính như thế, bước đi rất không tiện!"

Thất hoàng tử tức giận phồng má, căm tức Lục ca.

"Nói rõ trước, Gia sẽ không trúng chiêu."

"Cơ quan ám khí làm sao có thể báo trước chứ?"

Lục hoàng tử không đồng ý yêu cầu này.

"Người ám sát chính là muốn tấn công lúc bất ngờ, trúng chiêu coi như ngươi thua rồi."

Thất hoàng tử tức giận đến bắt đầu thở phì phì, hung ác nhìn lục ca.

Lục hoàng tử vỗ vỗ vai thất đệ.

"Thất đệ sợ, ta liền đi dỡ bỏ cơ quan khác."

"Ai sợ?"

Thất hoàng tử nhắm lại mắt, khi mở ra ánh mắt nguy hiểm tập trung vào lục ca, lãnh khốc mà trả lời:

"Nhi thần tiếp thu khiêu chiến."

"Được."

Lục hoàng tử ý chí chiến đấu sục sôi.

"Vậy ngươi phải cẩn thận."

Thất hoàng tử xem thường hừ nhẹ một tiếng, quay người đi đến bàn học ngồi xuống.

Sau đó cái mông liền bị hồ dán dính chặt.

Trúng cơ quan ám khí lần thứ hai. Long Ngạo Thiên bại!

"Lục điện hạ!"

Tiết Dao nổi trận lôi đình.

"Hồ dán này rất khó tẩy!"

"Không có lần sau."

Thời điểm Thất hoàng tử thay quần áo vẻ mặt khiêu khích nhìn chăm chú Lục ca, nói.

"Ca tự mình trêu chọc, tự gánh lấy hậu quả."

Tiết Dao:

"..."

Xong rồi. Lời thoại này đã phát ra!

Trong nguyên tác đó là lời nhắc nhở của Long Ngạo Thiên khi phản kích.

Bảo bảo ấm áp không thể tự tìm đường chết rồi!

Bé mập mạp phải chăm chỉ rồi!

Thất hoàng tử nghiêm túc thay xong quần áo, trở lại lớp học.

Sau khi vào cửa, để thái giám đi ở phía trước.

Trước khi ngồi xuống, hắn khom người dùng đầu ngón tay kiểm tra ghế.

Thậm chí khi luyện chữ, bút lông cũng phải để cho thái giám lau sạch trước.

Là một Long Ngạo Thiên cẩn thận bày mưu nghĩ kế quyết thắng thiên lý.

Vừa giữa trưa, Thất hoàng tử lại trúng chiêu.

Thời gian nghỉ ngơi, cung nữ bưng tới điểm tâm, Thất hoàng tử cắn một cái.

"Rộp!"

Thất hoàng tử cúi đầu phun ra một đồng tiền giấu bên trong điểm tâm.

Lục hoàng tử nằm ngủ trưa lập tức đứng lên.

"Thất đệ trúng chiêu. Ha ha ha ha..."

Thất hoàng tử đem điểm tâm vứt vào trong cái mâm, rốt cục không thể nhịn được nữa, quay đầu tung chiêu cuối cùng có sức mạnh nhất với lục ca.

"Nhi thần buổi chiều liền đi nói cho đại ca!"

"... Ha ha ha... Khụ khụ... Khụ khục..."

Lục hoàng tử sợ đến bị sặc, vội nắm lấy cánh tay thất đệ, nói:

"Không thể cáo trạng cùng đại ca, là Trương Tứ muốn chúng ta luyện tập!"

Tiết Dao sửa chữa nhận thức sai lầm của Lục hoàng tử.

"Nếu như không phải thân phận của ngài, loại cơ quan này căn bản không ai có thể bố trí trong hoàng cung! Đây là gian lận!"

Ngũ hoàng tử cũng không nhìn nổi, quay đầu giáo dục đệ đệ:

"Coi như có thể tùy theo ngươi bố trí cạm bẫy, cũng không có thể đem những thủ đoạn này cho rằng thực lực, quan trọng vẫn là công phu tự thân. Trương Tứ là chỉ dẫn chúng ta công phu quyền cước, ngươi hiểu lầm ý tứ hắn."

Lục hoàng tử suy nghĩ một chút, xấu hổ mà cúi thấp đầu:

"Hiểu rồi, ngày mai đi Chung Túy cung trước, ta sẽ cùng Trương Tứ xem xét lại sai lầm."

"Bỏ qua xem xét lại đi ca."

Thất hoàng tử liếc mắt nhìn chằm chằm lục ca.

"Không thì Trương Tứ phải đợi ngươi xem xét nửa tháng mới có thể gặp Huệ Phi."

Lục hoàng tử không phục.

"Ta bố trí ba cái cạm bẫy mà thôi, liền muốn xem xét lại nửa tháng? Đây là cái tội lỗi chồng chất tội quá lớn à!"

Thất hoàng tử giơ tay che ngực, học lúc thường chính mình phạm sai lầm, Tịch Phi nương nương giọng điệu đau lòng, uy hiếp Lục ca:

"Bổn cung thất vọng đã tốt với ngươi."

"..."

Đây chính là Long Ngạo Thiên phản kích à!

Tiết Dao lại bắt đầu hoài nghi Long Ngạo Thiên mình nuôi là giả rồi!

--------------
Tiểu kịch trường

Chiêu thức cuối cùng có lực sát thương cao nhất của Bảy Béo: Nhi thần phải nói cho đại ca!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play