Ô vuông Rubik mở, phóng ra cái nút lệnh.
Tiết Dao chọn nút lệnh, một loạt hình chiếu 3D xuất hiện ở trước mặt. Từ trái sang phải theo thứ tự là: một quả dưa hấu, một hộp cơm tôm hùm, hai cân trái vải, một hộp trứng gà tươi, 8 cái bánh ngọt phô mai.
Khi Tiết Dao lấy ngón tay chọn quả dưa hấu, giao diện bắn ra nút lệnh, phía trên biểu hiện 1 điểm tẩy trắng.
Tiết Dao thử mở các thực phẩm khác. Không biết có phải là trùng hợp hay là thống nhất giá cả, điểm tẩy trắng cần dùng đều là 1 điểm.
Bởi vì mới vừa cùng lão thái thái ăn xong cơm tối, sức đề kháng của Tiết Dao đối với đồ ăn là mười phần, cho nên không vội vàng đổi thực phẩm, mà là tìm kiếm thông tin khác.
Lẽ nào chỉ có năm loại thực phẩm có thể đổi sao? Hay là nói sau một thời gian sẽ có vật phẩm mới?
Rất nhanh, Tiết Dao thấy phía dưới góc phải cái nút lệnh có dấu chấm hỏi. Tiết Dao chọn dấu chấm hỏi, bắn ra một cái khung chat.
"Hoan nghênh đã đến gian hàng trao đổi thực phẩm cấp ba. Chọn thực phẩm muốn trao đổi và xác nhận. Trượt hướng lên trên đến gian hàng thực phẩm cấp cao hơn. Gian hàng thực phẩm cấp ba mỗi ngày có thể đổi tối đa 3 sản phẩm.
Mở ra gian hàng trao thực phẩm cấp hai mỗi ngày có thể nâng lên trao đổi 300 sản phẩm.
Mở ra gian hàng thực phẩm cấp 1, kí chủ có thể tự tìm tòi thực phẩm tiến hành trao đổi."
Không nói rõ làm sao để thăng cấp?
Có phải cấp hai là tầng ô vuông thứ hai của khối rubik hay không?
Tiết Dao đóng giao diện trao đổi, chọn một ô vuông ở tầng thứ hai của khối rubik. Khối rubik lóe sáng một cái, bắn ra nhắc nhở:
Điều kiện mở gian hàng trao đổi thực phẩm cấp hai là:
1. Tiêu hao 150 điểm tẩy trắng.
2. Hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất: đả thông hai mạch nhâm đốc của Lục Tiềm.
"..."
Tiết Dao chấn kinh rồi.
Thăng cấp gian hàng tiêu hao 150 điểm tẩy trắng. Cái này có thể tiếp thu. Dù sao biết nội dung, cứu mạng người cũng không tính là quá khó.
Mà đả thông hai mạch nhâm đốc của Lục Tiềm là cái quỷ gì? Phải đánh tơi bời nam chính sao? Cái này tương đương tự sát!
Thể loại tiểu thuyết Long Ngạo Thiên thường thì những nhân vật chính rất mạnh, làm việc không theo lẽ thường, không cần đầu óc, mà chỉ dùng vầng sáng nhân vật chính là có thể thoải mái xử lý mọi kẻ địch, thậm chí boss cuối...
Quyển tiểu thuyết này (một tay che trời) là điển hình tiểu thuyết Long Ngạo Thiên. Nội dung không ngừng liên quan đến đấu đá phe phái triều chính, hậu cung ngựa giống. Tác giả vì muốn tăng số lượng chữ, viết con đường vai chính tập võ rất chi tiết. Nam chính dưới ngòi bút tác giả sức mạnh cuối cùng không kinh sợ các vị cao nhân trong tiểu thuyết Kim Dung.
(Kim Dung là một trong những nhà văn có tầm ảnh hưởng nhất đến văn học Trung Quốc. Các tác phẩm tiêu biểu: Thư kiếm ân thù lục, Anh hùng xạ điêu, Thần điêu đại hiệp, Cô gái đồ long, Lộc đỉnh ký, Thiên long bác bộ,...)
Mà Lục Tiềm bắt đầu luyện võ chính là phải khai thông hai mạch nhâm đốc.
Trong nguyên tác, hai mạch nhâm đốc là bị Tam hoàng tử mở ra.
Địa điểm: sân tập võ.
Nam chính tuổi nhỏ tham gia huấn luyện bị Tam hoàng tử "không cẩn thận" đá trúng bụng bay ra ngoài, hôn mê.
Vốn tưởng rằng bị nội thương, không nghĩ tới sau một giấc ngủ tỉnh lại, không những không chút tổn thương, thậm chí mở ra thiên phú võ thuật.
Từ góc độ người xem, Tam hoàng tử đá cước này coi như là giúp nam chính. Nam chính sau này trưởng thành cũng không quên một đá định mệnh này. Hắn dùng kiếm xuyên mu bàn chân Tam hoàng tử đá hắn, đóng đinh trên mặt đất.
Mà hiện tại, hệ thống đem nhiệm vụ vinh quan thông hai mạch nhâm đốc của nam chính, giao cho Tiết Dao.
Tiết Dao nuốt nước bọt một cái, lau mồ hôi lạnh trên trán, làm ra một quyết định sáng suốt:
Bất quá sẽ không thăng cấp, cả đời dùng trao đổi cấp thấp nhất cũng rất tốt, một ngày có thể đổi ba lần, khá đắc ý.
Làm pháo hôi không tham lam mới có thể bảo vệ lỗ tai, đuôi cùng bàn chân.
Nhưng mà Tiết Dao đánh giá mức độ vô liêm sỉ của hệ thống quá thấp.
Ngày đầu trở thành thư đồng cho Thất hoàng tử, thời điểm gặp mặt, một khắc kia, trong đầu Tiết Dao vang lên gợi ý của hệ thống:
Đã xác nhận nhiệm vụ bắt đầu.
Tiết Dao:
"..."
Đầu mối chính là cái gì?
Nhiệm vụ gì?
Giải thích rõ ràng đi!
Nhưng cũng không có nghe thấy bất kỳ nhắc nhở nào.
Cái hệ thống này tương đối Phật hệ, tất cả tùy duyên. Nội dung tiến hành được một cái nào đó mới có nhắc nhở mới.
Không thấy quan tài không nhỏ lệ. Tiết Dao quyết định đi được tới đâu hay tới đó. Sắc mặt bình thường, Tiết Dao thỉnh an Thất hoàng tử cùng Tịch Phi.
Khuôn mặt béo của Thất hoàng tử không lộ vẻ gì, ánh mắt thẳng tắp nhìn Tiết Dao.
"Sau này hắn chính là thư đồng của con."
Tịch Phi nương nương tự mình giới thiệu thư đồng cho con trai.
Tiết Dao lập tức nói:
"Tiểu nhân tên là Tiết Dao, Điện hạ có thể gọi là A Dao."
Thất hoàng tử vẫn cứ không hề có cảm xúc, cũng không trả lời.
Tịch Phi cho là con trai sợ người lạ, không nghĩ nhiều, quay đầu dặn dò nội thị chuẩn bị xe đưa hai đứa bé đi học.
Vẻ mặt vẫn luôn không thay đổi, Thất hoàng tử vừa tránh khỏi tầm mắt mẫu phi, liền lè lưỡi với Tiết Dao.
Tiết Dao:
"???"
Tịch Phi phân phó xong quay đầu lại, Thất hoàng tử cảnh giác thu hồi lưỡi chính mình, khôi phục mặt không hề cảm xúc.
Tiết Dao:
"..."
Mới vừa rồi nhất định là hoa mắt?
Nhưng mà khi Tịch Phi lần thứ hai dời tầm mắt, HunhHn786 Thất hoàng tử giống tham gia chương trình tấu hài, lần thứ hai nhìn Tiết Dao lè lưỡi, cũng nhấc lên bàn tay béo víu mí mắt trái xuống.
Tiết Dao nhìn ra rồi.
Bé mập mạp này làm mặt quỷ. Thừa dịp mẫu phi không chú ý giở trò.
Thật sự rất ranh ma!
Là ghi hận chuyện cưỡi ngựa rồi!
Nam chính quả nhiên là cuồng ma thù dai!
Cho dù sửa chữa ngựa gỗ như mới cũng chưa chắc có thể bảo vệ lỗ tai cùng đuôi!
Tiết Dao khuyên chính mình bình tĩnh, lấy đức thu phục nhân, đối với Thất hoàng tử lộ ra nụ cười bao dung.
Thất hoàng tử nhấc lên bàn tay còn lại, dùng đầu ngón tay trỏ đẩy chóp mũi của chính mình lên cao, làm cái "mặt quỷ mũi heo".
Tiết Dao:
"..."
Nguyên tác nội dung nam chính rõ ràng là mỹ nam mặt lạnh phúc hắc.
Bé mập mạp này nhất định là bị người nào đánh tráo rồi.
Nam thần Ninh Vương sẽ không làm hành động ngu xuẩn như thế!
Không được, việc cấp bách là phải nghĩ biện pháp tạo quan hệ hòa thuận. Từ biểu hiện Thất hoàng tử nắm chặt tất cả cơ hội thị uy, xem ra đuôi sớm muộn cũng bị chém.
Trên đường đến học đường, Tiết Dao khổ sầu vắt óc suy nghĩ. Thất hoàng tử điều kiện sinh hoạt rất tốt, không thể đưa ra món đồ chơi mới lạ gì khiến Thất hoàng tử vui vẻ. Chỉ có thể tìm món đồ gì trong hoàng cung không có mới có thể lấy lòng tiểu quỷ thù dai này.
Vậy cũng chỉ có thực phẩm trong không gian.
Vì vậy, trong lớp học luyện chữ, Tiết Dao lén lút cúi đầu nhắm mắt tiến vào không gian.
Gian hàng trao đổi vẫn như tối hôm qua có năm loại thực phẩm. Trong đó bánh ngọt phô mai hoàng cung không có, đưa ăn phải đợi thời cơ, bánh ngọt để lâu dễ dàng biến vị.
Hơi suy tư, Tiết Dao sử dụng cơ hội đổi mới một lần.
Trước mặt năm loại thực phẩm lập tức đổi thành nhóm khác: một trái sầu riêng, một khay thịt ba chỉ nướng, 2 kg cam sành, ba quả thanh long, một hộp sữa bò Vượng Tử.
Nhóm thực phẩm này, bốn vị trí đầu trong hoàng cung đều có.
Trong tiểu thuyết vị trí địa lý kinh thành tương đương với Bắc Kinh. Theo lý thuyết, cổ đại phương bắc không thể có sầu riêng, thanh long là loại quả nhiệt đới. Mà sảng văn làm sao có khả năng để nam chính ăn không được toàn bộ chủng loại hoa quả chứ?
Từ thời vương triều Đại Tề giao thông đường thủy rất phát triển, mạng lưới kênh đào còn tồn tại tới thế kỷ hai mươi mốt. Không có việc ở trong hoàng cung ăn không ăn được hoa quả phương nam.
Trong nhóm thực phẩm này, chỉ có sữa bò Vượng Tử là trong hoàng cung không có. Chủ nhân trong cung uống sữa đều là sữa người, có vú em chuyên môn cung cấp sữa. Đương nhiên đồ uống chủ yếu dùng trà là chính.
Trong hoàng cung sữa không có gia công, thậm chí không cần đun nóng. Khẩu vị khẳng định không có hấp dẫn bằng sữa bò Vượng Tử đã trải qua chế biến thêm gia vị.
Nhớ đến đây, Tiết Dao đổi một hộp sữa bò Vượng Tử, chuẩn bị chờ thời gian nghỉ "hối lộ" Thất hoàng tử.
Nhưng mà đợi đến thời gian nghỉ, tiên sinh dạy học vừa ra khỏi cửa, ba vị tiểu Hoàng tử liền đều phấn chấn lên chạy đi nô đùa.
Học cùng Thất hoàng tử có Ngũ hoàng tử cùng Lục hoàng tử, một chín tuổi, một năm tuổi.
Mỗi người bọn họ đều có người dạy riêng, đến lớp học này là luyện chữ và học thuộc Kinh Thi.
Trong đó nhỏ nhất là Thất hoàng tử mới ba tuổi, tháng trước mới vừa vào lớp, còn chưa quen chữ. Nhưng nhờ thiên phú nhìn qua nghe qua không quên Thất hoàng tử đã đuổi kịp các ca ca.
Người quốc tử giám phái tới dạy học khen Thất hoàng tử không dứt. Danh tiếng thần đồng truyền tới tai Thánh thượng, ngài vô cùng vui vẻ.
Đó cũng là một trong những lý do Tam hoàng tử đố kị ức hiếp Thất hoàng tử.
Giờ khắc này, ba tiểu hoàng tử đứng ở chỗ trống giữa lớp học. Cầm đầu là Ngũ hoàng tử lớn tuổi nhất. Ngũ hoàng tử phát hiệu lệnh để Lục hoàng tử cùng Thất hoàng tử làm theo, giống trong quân đội.
"Cầm nã thủ!"
(Sử dụng lực từ bàn tay tới các ngón tay)
"Đại lực Kim cương chưởng!"
(Cánh tay có sức mạnh)
"Kim kê độc lập!"
(Gà đứng trên một chân)
Lục hoàng tử rất chăm chú, thân thể nho nhỏ làm động tác không chút hàm hồ, rất đúng chỗ.
Ở bên cạnh Thất hoàng tử làm tư thế "Kim kê độc lập" chỉ là nhấc lên một cái tay, bàn chân cũng không nhấc chút nào. Hoàn toàn chính là "gia chịu động đã rất nể mặt", thái độ qua loa.
Ngũ hoàng tử thấy thế khuôn mặt nhỏ nhăn thành hoa cúc, vẫn là nhẫn nhịn ghét bỏ, vỗ vỗ vai Thất hoàng tử, khích lệ nói:
"Lão Thất còn cần nỗ lực..."
Thất hoàng tử lười nhác giơ lên một cái cánh tay, ngửa đầu nhìn về phía ca ca, không hề có thành ý mà nói:
"Ta mệt nha."
Tiết Dao:
"..."
Ngũ hoàng tử không đành lòng nhìn thẳng:
"Kiên trì thêm một hồi, Lão Thất không phải muốn trở thành nam tử hán mạnh mẻ như Đại ca sao?"
Ánh mắt Thất hoàng tử sáng lên, kiên định gật đầu nhỏ.
Mà chân trước không nhấc lên, từ từ nâng cao một chút.
Tiết Dao:
"..."
Hàng này rốt cuộc tương lai làm sao biến thành Long Ngạo Thiên võ công cái thế?
Đừng nói Tịch Phi lén lút đổi con đi!
Hai tiểu Hoàng tử tập Kim kê độc lập không bao lâu, Ngũ hoàng tử liền gọi ngừng. Sau đó, bắt đầu vòng huấn luyện sức mạnh tiếp theo:
Kéo tay!
Nội thị dời cái bàn đến trung tâm.
Đầu tiên, Ngũ hoàng tử lớn tuổi nhất biểu diễn thực lực. Dùng ưu thế chín tuổi thắng tuyệt đối Lục hoàng tử năm tuổi cùng Thất hoàng tử ba tuổi trong nháy mắt. HunhHn786
Tiết Dao vốn yên tĩnh nhìn, không nghĩ tới Ngũ hoàng tử phát hiện hắn là khuôn mặt mới.
Nhìn Tiết Dao thân thể hình như nhỏ hơn mình, trong đầu Ngũ hoàng tử nháy mắt lập tức xuất hiện bốn chữ "có thể nghiền ép". Ngũ hoàng tử vẫy tay để Tiết Dao ngồi vào chỗ đối diện.
Tiết Dao muốn dựa theo lễ tiết nói "không dám". Các hoàng tử đều rất nhỏ tuổi, hắn sợ làm hành động quá phận sẽ không tốt, liền cẩn thận ngồi chỗ đối diện Ngũ hoàng tử.
"Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"
Ngũ hoàng tử bắt đầu điều tra thông tin.
Tiết Dao nói:
"Tám tuổi."
Ngũ hoàng tử chín tuổi lập tức nắm chắc phần thắng. Đem cánh tay để lên bàn, Ngũ hoàng tử ngạo mạn dặn dò thư đồng của mình:
"Hắn nhỏ hơn ta một tuổi, ngươi đếm đến bảy, bẻ không xuống dưới liền coi như ta thua."
Tiết Dao vẻ mặt ôn hòa nhìn "học sinh tiểu học" đối diện, lòng muốn lập tức để cho hắn thắng. Hắn khả năng sẽ không có cảm giác thành công, vậy thì chờ đếm tới năm để cho hắn thắng đi.
Tâm lý nghĩ như thế, bắt đầu hơi dùng lực khí, nhưng mà... Tiết Dao đánh giá quá cao chính mình.
Hoàng tử đều có người chuyên môn dạy võ, sức mạnh kỹ xảo vốn tốt hơn so với trẻ bình thường. Huống chi Tiết Dao thân thể này cũng không phải hơn hai mươi tuổi, mà là đứa bé tám tuổi bình thường.
Vì vậy, hắn chống đỡ, dẫn đến Ngũ hoàng tử đột nhiên tăng thêm lực.
"Bộp!"
Một âm thanh vang lên, mu bàn tay Tiết Dao bị nện ở trên mặt bàn.
Một tâm hồn hơn hai mươi tuổi bị học sinh tiểu học thắng vật tay trong một giây. Cảm giác nhục nhã cũng không đến nỗi Tiết Dao phải khóc nhè.
Thế nhưng... Mu bàn tay bị đập mạnh đau đớn đến trong xương, đôi mắt Tiết Dao trong nháy mắt đầy nước mắt, khiếp sợ nhìn về phía Ngũ hoàng tử.
Đây là học sinh tiểu học!
Ngũ hoàng tử mới vừa rồi nóng lòng biểu hiện trước mặt thư đồng mới, hạ thủ độc ác.
Biết lần này có thể sẽ đập đau thư đồng, lại không ngờ rằng trực tiếp làm người khóc.
Chưa từng có hạ nhân trước mặt tiểu chủ nhân khóc nhè, đây là oán giận chủ nhân ra tay tàn nhẫn sao?
"Ta không phải cố ý, ngươi đừng khóc!"
Lần đầu tiên "bắt nạt người yếu đuối" Ngũ hoàng tử đỏ mặt, quẫn bách theo sát Tiết Dao thương lượng:
"Đừng khóc! Có được hay không?"
Tiết Dao rất muốn... nhịn nhưng nước mắt vỡ đê.
Bàn tay tám tuổi non nớt không thể chịu được đau.
A a a a a!
Lục hoàng tử vốn cùng Thất hoàng tử bàn quang xem đấu, đều bị sợ ngây người.
Tại sao nam tử hán có thể khóc nhè?
Quả thực... rất đáng thương!
Hai vị tiểu nam tử hán bị Tiết Dao "nước mắt như mưa" làm nổi lên ý muốn bảo hộ, cùng chung mối thù mà nhìn về phía "hung thủ" Ngũ ca!
------------------
Tiểu kịch trường
Bé mập mạp: Bắt nạt tức phụ ta, ghi nhớ.