Lật Trình Tịnh tan sở, vừa mới đi ra khỏi bệnh viện, còn chưa kịp quay người đã bị một người phía sau chặn lại.
"Y tá Lật." Một thiếu niên mặc áo phông hợp thời trang tiến đến, vui vẻ chào hỏi cô, "Còn nhớ tôi không?"
Lật Trình Tịnh nhận ra đây là bệnh nhân mấy ngày trước đến cấp cứu vì bắp chân bị tấm sắt cào xước, theo bản năng nhìn xuống bắp chân, quả nhiên có một vết sẹo đỏ nhạt.
"Tôi còn nhớ cậu." Lật Trình Tịnh ngước mắt nói: "Vết thương đã lành chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT