*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi võ giả đạt đến Thần Hải cảnh thì bên trong đan điền sẽ mở ra một thế giới nhỏ và cảm ứng qua lại với trời đất, có thể mượn nguyên khí của trời đất để sử dụng cho riêng mình. Không có ai đạt được loại cảnh giới này, bởi vậy mới được tôn thờ như một vị thần.
Thần Hải đã dần rời khỏi phạm trù của người trần tục.
Những người có mặt ở đây chủ yếu đều là võ giả, hoặc đã từng nghe nói qua hoặc nhìn thấy trụ nguyên khí của Thần Hải cảnh. Nhưng dù họ có kiến thức uyên bác và tâm lý cứng rắn hơn so với người thường rất nhiều thì giờ phút này tất cả đều biến sắc.
Đạo Thể đột phá Thần Hải đã là kỳ tích phá vỡ trí tưởng tượng của mọi người.
Nhưng ngay sau đó, Đường Tuấn đã đánh trọng thương Cổ Sáng, một võ giả có nội ngoại song tu hàng đầu trong giới võ đạo nước Tuyên.
Khi không lại khiến người ta chấn động một lần nữa.
Dù sao trước đó, Cổ Sáng đã tuyên bố sẽ tự tay giết Đạo Thể, dùng máu của Đạo Thể để báo thù rửa nhục cho đệ tử! Các sòng bạc ngầm lại đưa ra những tỉ lệ đặt cược trái ngược nhau. Nhưng bây giờ, tình thế đã đảo ngược trong chớp mắt. Ngay cả một cú đấm của Đạo Thể mà Cổ Sáng còn không đỡ được thì còn nói gì đến báo thù rửa nhục nữa.
Mọi người đều trợn mắt cứng lưỡi nhìn bóng dáng ngạo nghễ đang đứng giữa sân kia.
Những thế hệ trẻ như Vũ Tuyết Hương, Thanh Liên, Tân Kiên này nọ đều lộ vẻ kinh hoàng. Họ có tài năng thiên phú hơn người đến mức được công nhận là hạt giống của Thần Hải cảnh trong tương lai và tự hào về thành tựu của mình trong ngày hôm nay. Nhưng những thành tựu này của bọn họ lại không đáng nhắc tới trước mặt Đường Tuấn, giống như trẻ con chơi trò làm người lớn vậy.
Vượt qua ngưỡng cửa Thần Hải là chênh lệch nhau một trời một vực.
Khoảng cách này chỉ có thể được bù đắp qua loa khi họ bước vào Thần Hải mà thôi.
"Anh ta đã đạt được thành tựu rồi, chỉ sợ ngay cả vị chân nhân trẻ tuổi Mục Văn Phong đã bước chân vào Thần Hải kia cũng không thể so sánh với anh ta." Thanh Liên hạ giọng, trong ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
"Nghịch Luân tôi còn có cậu Long." Ánh mắt Tân Kiên lóe lên, anh ta thấp giọng lẩm bẩm đến mức không thể nghe thấy.
Thanh Liên ngẩn ra, vừa định đáp lời nhưng không hiểu sao lúc này cô ta lại thực sự thiếu tin tưởng vào vị cường giả mạnh nhất vừa ra đời của Nghịch Luân kia.
"Không thể nào. Cho dù anh ta có mạnh đến đâu thì cũng không thể mạnh hơn cậu Long." Thanh Liên tự nói với chính mình như muốn đè nén ý nghĩ đáng sợ này nhưng những lời đó cũng không làm cô ta tăng thêm sự tự tin.
Về phần thế hệ trước, lúc này Từ Vũ và Vũ Quân là hai cao thủ Thần Hải cảnh cũng kinh ngạc không kém.
Họ đã là võ giả trung kỳ Thần Hải cảnh, trấn giữ một vùng, xưng tông làm tổ, đương thời đều là những cao thủ đứng đầu võ đạo. Luận về sức chiến đấu, bọn họ tự tin mạnh hơn Cổ Sáng một chút, nhưng cũng không nhiều. Họ hoàn toàn không thể làm được giống như Đường Tuấn, chỉ một quyền đã đánh trọng thương Cổ Sáng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT