*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vào cái ngày mà Tân Kiên rời đi đã có một tin tức chấn động được truyền ra.
Đạo Thể đã trở lại.
Tin tức này giống như cơn sóng thần quét qua tâm trí của rất nhiều võ giả tới xem đại hội võ thuật. Một số võ giả vốn có suy nghĩ khác thường đối với dân tộc Mèo cũng lập tức xóa bỏ ý nghĩ này đi. Thành tích chiến đấu của Đường Tuấn từ lúc ra mắt tới nay thật đáng kinh ngạc, khiến bọn họ không thể không đề phòng.
Giết cha con nhà họ Đằng và Trương Viễn Quốc, đánh bại Quỷ đao Phạm Nam Thiên, sức lực áp đảo tất cả các thiếu niên bấy giờ, sở hữu thể chất vô địch ba trăm năm mới xuất hiện, thực lực không cần bàn cãi, luôn đứng thứ nhất trong những người cùng trang lứa.
"Đạo Thể xuất hiện trở lại, đại hội võ thuật sẽ rất náo nhiệt, biết đâu Đạo Thể học được toàn bộ kỹ năng, trở thành người đứng đầu." Có người suy đoán.
Mỗi đại hội võ thuật đều tổ chức so tài võ công, lứa trẻ kiêu hãnh đến tranh vị trí cao nhất, còn những người ở thế hệ trước đến để giải quyết ân oán giữa hai phái. Người thắng thì danh tiếng lẫy lừng. Kẻ thua thì mất hết mặt mũi. Thế nhưng thực lực của Đường Tuấn đã vượt xa những người cùng lứa tuổi, bắt kịp với những người già dặn. Thậm chí còn có tin đồn ngay cả chưởng giáo Trương Tín Triết của núi Yên Tử cũng bị Đạo Thể đánh bại.
Có người lắc đầu nói: "Khó lắm. Đại hội võ thuật lần này tổ chức rất lớn, vượt xa tất cả những lần trước, nghe nói ngay cả những cường giả phi phàm ở Thần Hải cảnh cũng sẽ xuất hiện. Hơn nữa mấy người đừng quên, Cổ Sáng đã nói những lời vô cùng hung ác, gã nói sẽ giết chết Đạo Thể ở đại hội võ thuật. Trước khi Cổ Sáng vào Thần Hải, gã chính là một trong những tông sư mạnh nhất đương thời, ngay cả Phạm Nam Thiên cũng không thể sánh bằng. Chiến tích của Cổ Sáng ngày đó không thua kém gì Đạo Thể. Ai biết được bây giờ gã vào Thần Hải rồi thực lực sẽ mạnh tới cỡ nào chứ! Trừ khi Đạo Thể có thể thăng cấp lên Thần Hải, nếu không thì e rằng rất khó có thể đạt tới đỉnh cao, thậm chí còn nguy hiểm tới tính mạng."
Ngay sau đó lại có thêm một tin tức truyền tới. Thông tin chính là Đạo Thể vẫn chưa phá vỡ giới hạn của cơ thể, chưa lên cấp Thần Hải.
"Thật hay giả?" Rất nhiều người kinh ngạc hỏi. Đường Tuấn đã rất lâu không xuất hiện, có nhiều người đoán rằng anh đi tìm cách phá vỡ giới hạn của cơ thể. Giờ đây dám xuất hiện chắc hẳn là dựa vào đó.
"Đương nhiên là thật, tin tức này do chính mồm Tân Kiên nói, sao có thể là giả chứ!" Có người phản bác.
Chẳng còn ai nghi ngờ tính xác thực của tin tức này nữa. Mọi người đều biết, nhà họ Tàng là thành viên của Nghịch Luân, lời nói rất có trọng lượng. Mặc dù Tân Kiên không nói gì đến việc đánh nhau với Đường Tuấn, nhưng cũng không ai dám nghi ngờ lời hắn nói.
"Đạo Thể gặp nạn rồi." vô số người cười thầm trong lòng.
"Tuy rằng Đạo thể đánh bại Thần Hải, nhưng Cổ Sáng không phải là người mà đám Trương Viễn Quốc, Đằng Vũ Vân có thể sánh bằng. Còn Đạo Thể thì đã sao, sợ rằng lần này sẽ thành kẻ tàn phế." Có người cười nhạo.
Thậm chí một số người còn ngầm cá cược xem Đường Tuấn có thể sống sót rời khỏi Hà Nam hay không. Dù tỷ lệ cược Đường Tuấn đánh bại Cổ Sáng lên tới một ăn năm trăm nhưng vẫn chẳng có mấy ai đặt cược, thậm chí chỉ là đặt cho vui. Mà sắp gần ngày diễn ra đại hội võ thuật nên tỉ lệ đặt cược vẫn không ngừng tăng lên.
Xung quanh vùng sườn núi ngoại ô Hà Nam hoang tàn vắng vẻ, chỉ có một biệt thự vô cùng xa hoa, rộng gần một nghìn mét vuông tọa lạc ở đó. Một con đường núi quanh co uốn lượn dẫn đến cửa biệt thự. Bình thường có rất nhiều du khách nghỉ chân ở dưới núi ngước nhìn nó, nhưng không một ai dám một mình leo lên đó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT