*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đến khi Hoa Tiểu Nam dần dần bình tĩnh lại, Đường Tuấn mới vỗ vai cô ấy rồi cười nói: "Đã lãnh đạo dân tộc Mèo rồi, sao mà vẫn còn thích khóc như vậy chứ."

Gương mặt thanh tú của Hoa Tiểu Nam ửng đỏ, hắng giọng: "Em không có nhé. Bây giờ em rất lợi hại đó nha, có thể giúp đỡ Anh Đường."

Đường Tuấn khẽ cười một tiếng, kéo Hoa Tiểu Nam ngồi xuống. Nhìn vết thương trên chân Hoa Tiểu Nam, con ngươi không kìm chế được mà đồng tử không khỏi co rút lại, một tia lạnh lùng lộ ra.

Hoa Tiểu Nam vội vàng giải thích, nói: "Anh Đường, lần này là em không cẩn thận. Nếu là lần sau đụng phải cô ta nữa, em tuyệt đối có thể đánh cô ta sợ khiếp vía."

Lúc nói chuyện, cô ấy còn quơ quơ nắm đấm, trông vô cùng hoạt bát đáng yêu.

Đường Tuấn búng trán Hoa Tiểu Nam, cười nói: "Thua cô ta không hề mất mặt, thể chất của cô gái nhà họ Võ đó có chút đặc thù, có lực tương tác và lực điều khiển đối với thuộc tính của nước mạnh hơn so với người bình thường."

Từ lúc nhìn thấy Vũ Tuyết Hương, Đường Tuấn đã phát hiện ra sự dị thường của Vũ Tuyết Hương. Vũ Tuyết Hương là một thuộc tính nước có thể chất đặc thù. Mặc dù không bằng thân hình Thanh Loan của những người con gái đẹp trong tranh nhưng lợi hại hơn so với người bình thường. Võ công của Hoa Tiểu Nam chỉ ở cấp thấp, tất nhiên không đánh lại được cô ả.

Đường Tuấn ngồi xổm xuống, nhấc hai chân của Hoa Tiểu Nam lên, với luồng chân khí tỏa ra từ chưởng trong tay anh, trong nháy mắt vết thương của cô ấy đã được chữa khỏi.

Hoa Tiểu Nam nhận thấy cảm giác khác thường từ chân truyền tới, mặt lại càng thêm thẹn thùng đỏ ửng.

Đường Tuấn xỏ lại giày cho Hoa Tiểu Nam rồi nhìn về cửa sân, trầm giọng nói: "Ra đây đi."

Tiếng bước chân hỗn loạn vang lên, Trần Lệ Lệ đi ra, kinh hoảng nhìn Đường Tuấn và Hoa Tiểu Nam.

Lúc trước cô ta thấy Đường Tuấn tới đây liền lặng lẽ đi theo.

Mặc dù cô ta không thấy cảnh tượng Đường Tuấn ép Vũ Tuyết Hương rời đi, nhưng lại thấy được động tác thân mật của Đường Tuấn với Hoa Tiểu Nam.

Lúc tối Hoa Tiểu Nam ra ngoài sân đã thu hút phần lớn ánh mắt. Trần Lệ Lệ cùng với đám người Phí Sang thấy vậy, biết thân phận của cô gái này siêu nhiên, có thể ngồi ngang hàng với Từ Nhật, e là đích nữ của gia tộc lớn nào đó. Nhưng cô gái này, ở trước mặt Đường Tuấn lại giống như em gái hàng xóm vậy, vô cùng ngoan ngoãn.

Càng làm cho Trần Lệ Lệ kinh hãi hơn là tối hôm nay cô ta nghe được một vài tin tức.

Lúc tối cô ta liên tục nghe được cái từ đạo thể này từ miệng của rất nhiều võ giả, biết được quan hệ giữa thiếu nữ này và vị đạo thể kia. Ngay sau đó, cô ta nhớ lại cảnh tượng ở đầm lầy trong cốc kia, có vẻ như các nhà sư và Hư Tĩnh Văn cũng gọi Đường Tuấn là "Đạo thể".

Lại thêm một cảnh tượng đang phối hợp ở trước mắt này, cuối cùng Trần Lệ Lệ cũng hiểu rõ thân phận của Đường Tuấn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play