*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhìn thấy Đường Tuấn bị cú đấm vừa rồi làm bị thương, hai người Tôn Thành và Hư Thanh Nhã đều lộ vẻ vui sướng, trong lòng đều quyết định.

Mà đám người chùa Bái Đính bên dưới thì lại mang ánh mắt phức tạp, lo lắng như Pháp m oặc là giễu cợt như mấy kẻ thủ đoạn khác, chỉ hận không thể nhìn thấy Đường Tuấn chết sớm hơn chút. Nhưng mặc kệ tâm trạng của bọn họ ra sao, bọn họ đều không giữ được lòng tin với Đường Tuấn như trước đó nữa.

“Đạo Thể gặp nguy rồi.” Trong lòng Pháp m thần than. Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, nếu như cú đấm vừa rồi đánh vào trên người anh ta thì lúc này anh ta đã bị thương nặng.

Bên khóe miệng Đường Tuấn chảy ra máu tươi, anh cúi đầu nhìn xuống nơi bị lõm vào trên lồng ngực, hình như đang trầm ngâm suy nghĩ gì đó. Sắc mặt anh bình tĩnh đến khác thường, dường như cú đấm vừa rồi đánh vào không phải là cơ thể của anh, mang đến cho người khác cảm giác bất cần.

Thác Huy Hoàng rút nắm tay về, trên mặt lộ vẻ đắc ý.

“Đạo Thể, cũng chẳng hơn.” Thác Huy Hoàng cười khẩy: “Bằng thân thể tàn phế của cậu, có thể hứng chịu được mấy đòn từ tôi.”

Đường Tuấn ngẩng đầu, trên mặt là nụ cười với hàm răng trắng sáng, anh nói chuyện với giọng điệu vô cùng đáng đánh: “Có bản lĩnh thì ông đánh chết tôi đi.”

Âm thanh câu nói này không lớn, nhưng với mấy cao thủ cảnh giới Thần Hải như Pháp Âm, Tôn Thành và Hư Thanh Nhã thì lại vô cùng rõ ràng. Khóe miệng mấy người này đều co rụt, tên này bộ đầu óc có vấn đề gì hả.

Đến cả Thác Huy Hoàng cũng bị câu nói bất ngờ này làm phản ứng không kịp.

“Như cậu mong muốn.” Thác Huy Hoàng cười khẩy.

Bóng tinh thần phía sau ông ta nắm tay lại, một thanh trường đao được tạo thành từ lực tinh thần được nắm chặt trong tay. Còn Thác Huy Hoàng nắm tay lại lần nữa, cơ thể khẽ chuyển động, một bóng đen chợt xuất hiện sau lưng ông ta, toàn thân vọt về phía Đường Tuấn với tốc độ như đạn đạo siêu thanh.

Trường đao tinh thần phá tinh thần!

Nắm tay ông ta phá nhục thân!

Hai chiêu cùng lúc, trong nháy mắt Thác Huy Hoàng biến thành kẻ độc nhất vô nhị!

Tinh thần của Đường Tuấn càng lớn mạnh hơn so với những cao thủ cảnh giới Thần Hải khác, nhưng tinh thần Thác Huy Hoàng lại càng mạnh hơn.

Trường đao tinh thần của Thác Huy Hoàng vừa hiện ra, Đường Tuấn lập tức có cảm giác như mi tâm sắp rách, dường như thức hải sắp bị đâm xuyên. Đối mặt với cú đấm từ Thác Huy Hoàng, Đường Tuấn không chút do dự, nắm đấm phá tan rào cản âm thanh, va chạm với ông ta.

Tiếng sấm trầm thấp rền vang khi hai người giao thủ với nhau.

Tiếp đó, thân hình Đường Tuấn lại lần nữa bay vọt ra ngoài. Lần này càng bay đi xa hơn lần trước, chừng bảy mươi mét. Anh vừa ổn định lại trọng tâm thì giữa không trung văng ra một mảng máu khiến người ta kinh ngạc. Áo trên cánh tay Đường Tuấn đã rách nát, mạch máu trên da nứt toác, máu tươi nhuộm đỏ toàn bộ cánh tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play