*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đường Tuấn châm chọc nói: "Cản một quyền này của anh không cần phải dùng đến Đạo Thể!"
Vừa nói, con sông tinh thần của Đường Tuấn đã ập đến chỗ pháp tướng hình Phật của Vô Thường. Pháp tướng hình Phật ấy được hình thành do tinh thần lực, chỉ cần Vô Thường không chết thì pháp tướng vẫn còn. Nhưng khi con sông tinh thần của Đường Tuấn ấp đến, pháp tướng cỡ bằng bàn tay lại bị cuốn đi một phần ba, hai phần ba còn lại thì bị Vô Thường tranh thủ thu hồi.
Cảm giác tinh thần lực suy giảm trên phạm vi lớn ập đến, rốt cuộc Vô Thường cũng không thể giữ nổi cái dáng vẻ cao tăng đắc đạo như trước, khuôn mặt ông ta trở nên dữ tợn, nhìn chằm chằm vào Đường Tuấn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tao muốn giết mày."
Lúc này, Đường Tuấn đã thu con sông tinh thần lại, trên mặt nở nụ cười lạnh nhạt. Sau khi anh nuốt một phần tinh thần lực của Vô Thường, cây gậy ngọc trong biển ý thức quả nhiên lại sáng hơn một chút.
Đường Tuấn nhìn Pháp Âm đang bị mình nắm lấy, nhếch mép cười, thong dong nói: "Con lừa ngốc, anh cũng nếm thử một quyền của tôi đi".
Đường Tuấn nói xong bèn đấm một cái.
Một đám mây cuồng bạo quấn quanh cánh tay anh. Anh không chút do dự sử dụng Pháp Âm Chưởng! Đối mặt với vị trụ trì của Chùa Bái Đính này, anh hoàn toàn không dám nương tay.
"Không xong!" Pháp m điên cuồng hét lên trong lòng, dùng hết sức thi triển Đại Nhật Kim Cương Thân.
Bốp!
Một đấm của Đường Tuấn dọng thẳng vào eo Pháp Âm, đấm bay anh ta, sức mạnh khổng lồ khiến Pháp Âm nện vào vách động, lõm vào một hình người!
Rào rào!
Vô số đá vụn rớt xuống đất trong động Bích Ngọc, ở một nơi như hang động yên tĩnh này thì có vẻ hết sức rõ rệt. Ba người Vô Thường lại như ngây như dại, sững sờ tại chỗ. Pháp m là trụ trị hiện nay của Chùa Bái Đính, tu luyện Đại Nhật Kim Cương Thân, là cao thủ đứng đầu có tiếng trong chùa, vậy mà cũng không đỡ nổi một quyền của Đường Tuấn.
"Khụ khụ khụ."
Một tiếng ho khan vang lên.
Pháp m bò ra từ trong vết lõm hình người trên vách đá, tấm áo cà sa mặc trên người đã rách nát hơn so với lúc trước. Nhưng khí thế của Pháp Âm lại không suy giảm chút nào, trái lại còn mạnh mẽ hơn xưa. Dưới tấm áo cà sa rách tung tóe có thể nhìn cơ thể vạm vỡ của anh ta. Lúc này, Pháp m không tỏa ánh sáng, nhưng làn da lại cơ lấp lánh ánh vàng. Một quyền của Đường Tuấn đánh vào eo của Pháp Âm cũng không có khiến anh ta bị thương.
Phật quang ẩn chưa bên trong!
Đây là trạng thái mạnh nhất của Đại Nhật Kim Cương Thân.
"Pháp Âm, ngài không sao chứ?" Ba người Vô Thường vui mừng hỏi.
Trên mặt Pháp Âm vẫn bình tĩnh như hồ nước, nhưng trong lòng lập cuộn trào sóng to gió lớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT