*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đúng là dưới tình huống như vậy, hình thể của nó mới càng ngày càng nhỏ, nhưng thực lực lại tăng lên cực kỳ lớn.

Cho nên tuy rằng thực lực của Tiểu Bạch gia tăng mãnh liệt, nhưng thái độ của nó đối với Đường Tuấn lại càng thêm cung kính.

“Đi xem đôi Trùng Vương Trùng Hậu mà mày nói kia đi.” Đường Tuấn vỗ vỗ đầu của Tiểu Bạch.

Từ trong những lời nói giao lưu cùng với Tiểu Bạch trước đó, Đường Tuấn đã biết trong chỗ ngụy không gian căn nguyên này có hai con trùng mạnh nhất, hai con trùng đó chính là Trùng Vương Trùng Hậu!

Tiểu Bạch hưng phấn mà gầm rú một tiếng. Có Đường Tuấn ở đây, nói không chừng nó sẽ có thể trở thành Trùng Vương mới, có được con Trùng Hậu kia!

Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó bên trong ngụy không gian căn nguyên, đám người Ngự Tôn Giả kiệt lực mà che giấu lại hơi thở trên người mình, nhìn xa xăm sang một nơi cách đó không xa.

Ở nơi đó, có hai con trùng màu trắng thật lớn đang lười biếng mà nằm bò. Thân hình của hai con trùng màu trắng cũng cao xấp xỉ khoảng sáu trăm sáu mươi mét, dài đến gần tám nghìn mét, tựa như hai ngọn núi non đang vắt ngang ở nơi đó. Hơi thở nguy hiểm đến tột cùng phát ra từ trên người của hai con trùng màu trắng đó.

Ở bốn phía của hai con trùng đó, còn có mười mấy con trùng màu trắng, dường như đang làm chức năng bảo vệ giống như là người hộ vệ vậy.

“Ngự Tôn Giả, hai con trùng màu trắng này chính là Trùng Vương và Trùng Hậu, thực lực chắc chắn là ở cảnh giới Thiên Quân cấp số. Dựa vào thực lực của chúng ta mà nói, chỉ e vẫn chưa phải là đối thủ của chúng nó đâu.” Bạch Hổ Tôn Giả khẩn trương mà nói.

Ông ta là tôn giả, ở thế giới bên ngoài kia chính là đại lão một phương, có thể hô mưa gọi gió. Nhưng ở bên trong cái nơi ngụy không gian căn nguyên này, thật sự là nhỏ yếu đến mức đáng thương, thậm chí phần lớn những con trùng màu trắng kia đều mạnh hơn so với ông ta.

Vào giờ phút này, cùng với Ngự Tôn Giả, ngoại trừ Bạch Hổ Tôn Giả, còn có đám người Thần Tôn Cơ Giới, Đạo Nhất.

Ánh mắt của Ngự Tôn Giả hơi nghiêm túc, nói: “Luận về thực lực, chúng ta quả thực rất khó có thể chiến thắng. Có điều tôi cũng không phải là muốn chiến thắng chúng nó.”

Ông ta nhìn về phía vị trí trung gian giữa Trùng Vương và Trùng Hậu, nơi đó có một viên tinh thạch có hình dáng lăng trụ đang tỏa ra những tia sáng lấp lánh.

Nhìn viên tinh thạch hình lăng trụ ấy, ánh mắt của Ngự Tôn Giả tràn ngập sự tham lam.

Tuy rằng không biết này viên tinh thạch hình lăng trụ ấy là cái gì, nhưng tiềm thức nói cho ông ta, kia chắc chắn chính là một món bảo bối cầu mà không được.

Khu vực này, là do ông ta tìm được trong một lần vô tình. Lần này sau tiến vào Mộ Thiên Quân, ông ta vẫn luôn không có rời khỏi khu ngụy không gian căn nguyên này ngay lập tức, mà là vẫn luôn tìm kiếm. Cuối cùng cũng để cho ông ta tìm được nơi này một lần nữa, phát hiện ra Trùng Vương và Trùng Hậu.

“Cơ Giới, ông lên đó dẫn con Trùng Hậu kia đi đi.” Sau khi Ngự Tôn Giả trầm ngâm một lát thì nói với Thần Tôn Cơ Giới.

Thần Tôn Cơ Giới sửng sốt, khuôn mặt được cấu thành từ kim loại ngay lập tức trở nên trầm lại, cười khổ nói: “Ngự Tôn Giả, không phải là ông nói giỡn đấy chứ. Tôi mới có tu vi Tôn Giả cảnh hậu kỳ, còn chẳng đủ nhét kẽ răng cho con Trùng Hậu kia.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play