Tới thời điểm hiện tại, Đường Tuấn cảm giác anh không thể không tiến vào cảnh giới Thần Quân.

Nửa tháng trước, Đường Tuấn có một cuộc thi đấu nhỏ với Chu Tước Thần Quân. Trong trận chiến ấy, Đường Tuấn hơi kém hơn một chút. Nhưng lúc đó Đường Tuấn chỉ sử dụng một phần mười thực lực!

Sau khi đấu xong, Chu Tước Thần Quân lộ rõ vẻ mệt mỏi, vỗ vỗ bả vai Đường Tuấn, nét mặt vui vẻ nói: “Qua một trăm năm nữa, danh hiệu Đệ Nhất Thần Quân của tôi phải nhường lại cho cậu rồi.”

“Tính toán thời gian, bài kiểm tra của Cung Hỗn Nguyên cũng sắp bắt đầu. Cậu đã tu luyện khổ cực ba tháng, mấy ngày tiếp theo này nên thả lỏng một chút.” Nhắn nhủ xong, Chu Tước Thần Quân đứng dậy rời đi.

Đường Tuấn hơi nhướng mày, lấy ra lệnh bài thân phận của Cung Hỗn Nguyên.

Bởi vì ba tháng này, anh chưa từng tiến vào căn nguyên không gian, cho nên năng lượng của lệnh bài vẫn luôn ở trạng thái bão hoà.

“Tiến vào căn nguyên không gian xem sao.”

Đường Tuấn vừa nảy ra ý nghĩ này, ngay sau đó, tâm thần đã xuất hiện ở bên trong căn nguyên không gian.

Lúc này, anh dùng hình dáng thật để tiến vào căn nguyên không gian. Đám người Mạnh Thiển đã khôi phục ký ức, anh cũng không cần thiết tiếp tục che giấu thân phận học trò Cung Hỗn Nguyên của mình.

Đường Tuấn xuất hiện ở khu vực kế ngoài căn nguyên không gian, là phạm vi hoạt động của học trò ngoại vi Cung Hỗn Nguyên. Nơi này có không ít người đang tu luyện. Sự xuất hiện của Đường Tuấn lập tức hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.

“Đường Tuấn.” Có người hô tên anh.

Đường Tuấn nhìn lại. Hoá ra là người quen, Vũ Vô Thương – học trò của Lâm Giang Tiên.

Cô ta chậm rãi đi đến, dáng người yểu điệu.

“Trùng hợp quá.” Đường Tuấn cười cười.

Vũ Vô Thương khẽ gật đầu, ánh mắt phức tạp. Khi cô ta khôi phục ký ức mới biết được nếu không có Đường Tuấn, cô ta căn bản không có khả năng thông qua bài kiểm tra của Cung Hỗn Nguyên. Mà trước kia, cô ta lại là một trong những người hiểu lầm Đường Tuấn, khiến cho Đường Tuấn phải chịu uất ức.

Lúc cô ta nhớ lại mọi chuyện này nên muốn đền bù một chút cho Đường Tuấn thì cuộc xếp hạng bia kỷ nguyên đã bắt đầu rồi. Khi đó Đường Tuấn một bước nhảy vọt lên vị trí thứ ba trên bia kỷ nguyên, không chỉ có cô ta mà đến cả thầy của cô ta cũng phải ngước mắt thán phục. Lúc ấy, cô ta thậm chí còn cảm thấy ngượng ngùng khi nói đến chuyện đền bù cho Đường Tuấn, bởi vì Đường Tuấn lúc đó làm sao có thể để những thứ này vào mắt.

Bầu không khí có chút xấu hổ.

Đúng lúc này, một giọng nói lười biếng truyền tới tại hai người.

“Đường Tuấn sao lại đột nhiên tới. Tôi nghe nói, sau khi anh ta biết bối cảnh của Đạo Nhất, sợ tới mức ba tháng cũng không dám tiến vào căn nguyên không gian.”

“Ha ha, chuyện này rất bình thường thôi. Ai có thể nghĩ đến, Đạo Nhất thật sự là người dòng dõi Tiên, hơn nữa còn là Thiên Kiêu do vài vị Tôn Giả cùng nhau bồi dưỡng.”

“Nửa tháng trước, Đạo Nhất cũng đã nắm chắc loại căn nguyên chi lực thứ sáu. Nghe nói anh ta bắt cứ lúc nào đều có thể đột phá lên Tôn Giả nhưng đã cưỡng chế cảnh giới lại vì muốn đánh bại Đường Tuấn trong cuộc thi đấu của Cung Hỗn Nguyên!”

Vũ Vô Thương sau khi nghe xong, nét mặt có chút cứng đờ, thấp giọng nói: “Đường Tuấn, anh nhanh chóng rời đi đi.”

Cô ta lặng yên nhìn bốn phía xung quanh, có người đang âm thầm đưa tin, đem sự việc đang xảy ra ở đây truyền đi.

Đường Tuấn khẽ lắc đầu, nói: “Không cần.”

Tu vi của anh mới hình thành, đang muốn tìm cơ hội nho nhỏ để thử một chút.

Vũ Vô Thương hơi giật mình.

Thần niệm hóa thân xuất hiện xung quanh càng nhiều, phần lớn đều dùng ánh mắt giễu cợt nhìn Đường Tuấn.

“Đường Tuấn, anh trốn không thoát đâu.” Một giọng nói châm biếm vang lên, thần niệm hóa thân của Mạnh Tinh Hà xuất hiện ở trong đám người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play