*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi mấy người trong hạng mười của Vạn Tiên hội tiến vào trong tháp Đăng Long, chiến tranh ở bên ngoài tháp Đăng Long lập tức giảm bớt rất nhiều, đám người Đường Tuấn cũng khá thuận lợi khí vào được ngoài cửa chính của tháp Đăng Long.
Cửu chính vô cùng to lớn, Đường Tuấn đứng ở ngưỡng cửa, chỉ giống như một con kiến mà thôi.
Triệu Huyền và mấy đệ tử của Vạn Diệu Cung cũng sửng sốt không kém, đây cũng là bọn họ lần đầu tiên tới tháp Đăng Long trong truyền thuyết.
"Mặc dù Vạn Tiên hội cách sẽ tiến hành trong một thời gian nữa, nhưng cũng không phải lần nào cũng sẽ mở tháp Đăng Long."
Triệu Huyền ngẩng đầu nhìn tháp Đăng Long vô cùng to lớn, nghiêm nghị nói: "Nhưng mỗi lần tháp Đăng Long xuất hiện đều là một cơ hội rất lớn, ngoài trừ sức mạnh rồng tối thượng, còn có những bảo vật khác sẽ xuất hiện. Nếu như có thể lấy được chúng, sức mạnh sẽ một bước nhảy vọt, có lẽ có thể nhảy vọt trở thành thiên kiêu đứng đầu. Ví dụ này cũng không phải không có."
Đường Tuấn không thể chú tâm vào lời nói của Triệu Huyền, anh cũng đang bị tháp Đăng Long hấp dẫn.
Tinh thần lực lực cấp tám của anh rất bén nhạy cảm ứng được sự đáng sợ của một luồng khí uy nghiêm và giết người đã khóa chặt anh khi anh bước lên ngưỡng cửa của tháp Đăng Long này.
….
Trước luồng khí này, anh cũng hơi run sợ.
Với ánh sáng thần thánh trong mắt, anh nhìn về phía vách tường tháp Đăng Long.
Rào rào.
Đôi mắt anh chảy máu.
Trong vách tường của tháp Đăng Long dương như ấn giấu một cấm thuật mạnh mẽ nào đó, cấm anh nhìn ngó.
Triệu Huyền thấy vậy, vội vàng nói: "Anh đừng dò xét, tháp Đăng Long là nơi ở của long thần năm ấy, nhất định vô cung phi phàm. Anh lại tiếp tục do xét thì không phải chỉ đơn giả là chảy máu đâu."
Đường Tuấn khẽ gật đầu, thu hồi ánh mắt, nhìn Long thành phía dưới, trong lòng mơ hồ có chút phỏng đoán.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT