*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một tòa thành trì to lớn sừng sững giữa trời đất, các loại kiến trúc đều rất cao lớn, cho dù con người đứng trước cửa kiến trúc nhỏ nhất cũng nhỏ bé như con kiến hôi, những kiến trúc này dường như không phải cho người ở mà là cho người khổng lồ ở.
Phong cách kiến trúc cũng lộ ra luồng khí tức thô bạo, một cảm giác áp lực không cách nào nói nên lời tràn ngập trong lòng mọi người.
“Long thành là một trong những nơi ở của Long tộc rất lâu trước đó, mặc dù hiện tại phần lớn Long tộc đều ở tinh vực Thanh Long, nhưng vẫn có một phần nhỏ Long tộc ở trong tinh vực Kỳ Lân.
Hiện giờ tòa Long thành này chính là nơi ở của Thiên Long và bộ hạ.
Ngày thường Long thành cấm người ngoài tiến vào, lần này là vì hội tháp Đăng Long.”
Sắc mặt ông lão Thiên Dũng ngưng lại nhìn Long thành, ánh mắt có chút buồn bã như lâm vào trong hồi ức nào đó.
Đông đảo đệ tử Vạn Diệu cung cũng là lần đầu nhìn thấy cảnh tượng Long thành, lúc này đều bị chấn động, sững sờ tại chỗ.
Trong lòng Đường Tuấn khẽ động, Hoa Hạ cũng có đủ kiểu truyền thuyết về Thần Long, vậy Thiên Long trong Long thành có giống Thần Long ở Hoa Hạ hay không?
“Tháp Đăng Long đâu?”
Qua lúc lâu mới có đệ tử lấy lại tinh thần, quả thật Long thành hoành tráng nguy nga, nhưng bọn họ vẫn chưa nhìn thấy tháp Đăng Long trong truyền thuyết.
“Thật là ngu xuẩn!”
Ngay sau đó, một âm thanh khinh miệt và trào phúng vang lên phía sau đội ngũ Vạn Diệu cung.
Sắc mặt ông lão Thiên Dũng, mấy trưởng lão và Triệu Huyền rùng mình, nhìn về phía người đang đi đến.
Ở phía sau bọn họ, một đội ngũ như họ lần lượt tiến tới, mỗi một người đều tản ra khí tức cường giả.
Người vừa phát ra âm thanh chính là thanh niên đứng ở phía trước, dáng người anh ta khôi ngô, cao chừng ba mét, cánh tay còn to hơn đùi người đàn ông trưởng thành, cơ bắp tràn ngập sức mạnh bùng nổ.
Sát khí nồng đậm từ trên người anh ta tràn ngập, rất nhiều đệ tử Vạn Diệu cung bị anh ta nhìn lướt qua, sắc mặt lập tức trắng như tuyết, sợ tới mức lùi lại vài bước.
“Là cường giả Yêu tộc của tinh vực Bạch Hổ!”
Triệu Huyền hạ giọng nói một câu, đi đến trước mặt mấy đệ tử Vạn Diệu cung, thân hình chấn động, tản mát ra một luồng khí thế, chống lại khí thế của thanh niên khôi ngô đó.
Lúc này mấy đệ tử Vạn Diệu cung mới dễ chịu hơn một chút, ném biểu cảm hổ thẹn về phía Triệu Huyền, nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ bọn họ sẽ phải quỳ xuống ngay tại chỗ.
Khí thế của thanh niên khôi ngô đó thật sự quá đáng sợ.
“Hổ Ấp, anh muốn làm gì?”
Triệu Huyền quát lên.
Cơ bắp toàn thân anh ta đều
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT