*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Oành oành oành.
Ba người Diêm Quân Ngư lùi lại mấy bước, vẻ mặt càng ngày càng nghiêm túc.
Phải biết thực lực ba người bọn họ bây giờ đều có thể so với đỉnh cao của cảnh giới Động Hư, mà con thú hoang cổ đại này chỉ có cảnh giới Động Hư hậu kỳ, nhưng chỉ là tiếng nói của đối phương thôi đã khiến bọn họ lùi về phía sau, có thể thấy được thực lực khủng bố cỡ nào.
Đám người Đường Tuấn cách con thú hoang cổ đại hơi khá xa cũng lùi lại mấy bước.
Đặc biệt là Kinh Thiên Côn và Khương Thuần, nếu như không có Đường Tuấn bắt lấy, chỉ sợ cũng bay ngược ra ngoài.
“Ổn định tinh thần. Con thú hoang cổ đại này rất giỏi về sức mạnh tinh thần.” Giọng nói của Đường Tuấn vang lên bên tai Kinh Thiên Côn và Khương Thuần.
Giọng nói mới nãy có sức mạnh tinh thần hòa lẫn vào.
Trong lòng Đường Tuấn khẽ dao động, phát động dược khí kim liên, đánh vào trong người Khương Thuần và Kinh Thiên Côn, làm tâm trí họ bình tĩnh.
“Cùng nhau giết nó! Não hạch của thú hoang cổ đại là linh hồn chí bảo, có thể làm cho tinh thần ba người chúng ta biến đổi về chất, bước vào cấp tám.”
Diêm Quân Ngư bỗng quát lên.
Người phụ nữ này quả đoán và tàn nhẫn, đã ở trên Đường Thanh Dương và Hải Đông Lưu rồi, lúc này ngược lại vẫn muốn giết thú hoang cổ đại.
Diêm Quân Ngư vừa dứt lời, cô ta đã dẫn đầu ra tay trước, cô ta đâm trường thường ra, điên cuồng gào thét như rồng phẫn nộ.
Đường Thanh Dương và Hải Đông Lưu cũng phản ứng lại.
Tứ Phương Ấn Tỷ trong tay Đường Thanh Dương rực rỡ ánh vàng, một đạo ánh sáng vàng thô to bắn ra.
Mà dòng nước quanh người Hải Đông Lưu kia đột nhiên hóa thành một sợi roi đánh tới.
“Sức mạnh nhỏ bé.” Thú hoang cổ đại cười lạnh một tiếng, lập tức công kích ba người đến nỗi còn chưa kịp phòng bị.
Nó gầm nhẹ một tiếng, hai sừng tỏa ra ánh sáng màu bạc chói mắt, không khác một dòng lũ lớn chạy về phía ba người.
Thân hình ba người trong nháy mắt bị dòng lũ màu bạc bao trùm.
Đường Tuấn hoàn toàn thay đổi sắc mặt, trong ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm túc trước nay chưa từng có.
Dòng lũ màu bạc kia chính là sức mạnh tinh thần, nhìn một đốm mà biết toàn thân báo, từ dòng lũ màu bạc mà nhìn, sức mạnh tinh thần con thú hoang cổ đại này tuyệt đối đạt đến cấp tám.
“Đợi lát nữa nếu như đánh nhau, các cậu lùi xa một chút.” Đường Tuấn nói với Khương Thuần và Kinh Thiên Côn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT