Thác Bạt Tuyết Tình biến hoá dữ dội, chợt cắn răng một cái rồi nói: "Tôi tới trước!"

Vương Định Nghĩa nhìn thoáng qua Thác Bạt Tuyết Tình nói: "Thác Bạt Tuyết Tình, một mình cô đánh xuyên qua tất cả học sinh của quận Bắc Minh, bản lĩnh không tồi. Trong đám học sinh của quận Đan Dương thì cô là người nổi tiếng nhất, nếu như đánh bại cô thì hẳn là chắc không ai dám ra mặt nữa đúng không?"

Thác Bạt Tuyết Tình quát lạnh: "Muốn đấu thì đấu đi."

Vương Định Nghĩa cười nói: "Chúng ta không đấu y thuật, so năng lực chiến đấu. Nghe nói mấy người các cô thiếu chút nữa bị Lục Mạc hù cho sợ vỡ mật, thật đúng là nực cười. Không biết lát nữa cô có khóc thút thít lên không đây?"

"Nói nhiều quá."

Sắc mặt của Thác Bạt Tuyết Tình trở nên lạnh lẽo, trực tiếp ra tay.

Cô giống như một con bạo long mang hình dáng loài người, nắm tay mang theo pháp lực mạnh mẽ chấn động đánh về phía Vương Định Nghĩa.

Trong đại sảnh vang lên một tiếng nổ tung.

"Để tôi chơi với cô một lát vậy."

Khóe miệng Vương Định Nghĩa nở ra một nụ cười, cơ thể lách sang một bên né cú đánh của Thác Bạt Tuyết Tình.

Hai người nhanh chóng lao vào đánh nhau.

Vương Định Nghĩa mặc dù nói chuyện rất không khách khí nhưng sự thật thì anh ta cũng rất mạnh, tu vi đã đạt tới Hóa Thần Cảnh Trung Kỳ rồi, còn muốn vượt qua một chút cảnh giới so với Thác Bạt Tuyết Tình.

Hai bên đánh nhau, anh ta lập tức đè ép được cú đánh của Thác Bạt Tuyết Tình.

"Chỉ có chút năng lực ấy thôi à, hơi yếu thì phải."

Vương Định Nghĩa còn dư sức lực nói lời giễu cợt.

Anh ta đánh một chưởng nhanh như chớp vào bả vai của Thác Bạt Tuyết Tình, thân hình của Thác Bạt Tuyết Tình hơi dằn xuống, mặt đất dưới chân xuất hiện vài vết nứt như mạng nhện, phun ra một ngụm máu tươi.

Quân Nhu lắc đầu, có phần đồng tình.

Chênh lệch quá lớn.

Vương Định Nghĩa là thiên tài của trung tâm y tế Hải Châu, hơn nữa còn là người của nhà họ Vương, tài nguyên công pháp để tu luyện đương nhiên mạnh hơn Thác Bạt Tuyết Tình mấy lần.

Mà Thác Bạt Tuyết Tình à, mặc dù nhà họ Thác Bạt cũng không tệ, nhưng thật sự không cách nào so sánh được với nhà họ Vương.

Với công pháp của Thác Bạt Tuyết Tình sắp thi triển mà nói thì Quân Nhu liếc mắt cũng nhìn ra đây là một bộ công pháp chỉ để tạm vào mắt mà thôi.

Ở trung tâm y tế Hải Châu có không ít loại công pháp này.

Nhưng mà trong lòng của Quân Như vẫn có chút nghi ngờ.

Nếu như dựa vào loại công pháp này, Thác Bạt Tuyết Tình thật sự có thể lấy sức một người đánh xuyên cả quận Bắc Minh hay sao?

"Các người thật sự quá yếu. Nếu không phải thầy các người đắc tội với người nhà họ Vương tôi thì mấy người còn chẳng đáng để tôi ra tay."

Vương Định Nghĩa lắc đầu.

Vốn anh ta còn rất quan tâm câu chuyện Thác Bạt Tuyết Đình đánh xuyên cả quận Bắc Minh, nhưng bây giờ lại rất thất vọng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play