*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mạc Thiên Vấn tạm biệt mấy người anh em rồi tiếp tục đi về phía trước.
Hắn ta đang ở nơi kiểm tra cấp năm thăng cấp sáu thì nhìn thấy Đường Tuấn. Lúc này Đường Tuấn lộ vẻ suy nghĩ nhìn dáng vẻ như đụng phải một câu hỏi khó không có cách giải quyết
Mạc Thiên Vấn nhìn thoáng qua đề kiểm tra, khóe miệng không nhịn nổi gợi lên một nụ cười lạnh.
“Loại này đề bài này ít nhất tôi có thể nghĩ ra mười loại phương án giải quyết.”
Hắn ta nhìn Đường Tuấn ở trong sân, trên mặt lộ ra một sự khinh thường, thầm nghĩ: “Có thể bị loại đề bài này làm khó thì xem ra mình đã đánh giá cao trình độ của anh ta rồi.”
Hắn ta cố ý đi đến bên cạnh Đường Tuấn hạ giọng nói: “Loại này đề mục có thể làm khó đại trưởng lão của Độc Cô Cung, thật là buồn cười. Có cần tôi nhắc anh một chút hay không?”
Không đợi Đường Tuấn nhìn mình, hắn ta tiếp tục đi về phía trước giống như tướng quân đánh thắng trận.
Đường Tuấn nhìn dáng vẻ của Mạc Thiên Vấn thản nhiên cười.
Cấp bảy sao?
Không khó là bao.
Mạc Thiên Vấn đi vào phòng trong cùng của nơi kiểm tra, nơi này chuyên môn dùng để kiểm tra bác sĩ cấp một. Lúc này đã có vài người đợi ở đây, trong đó có một hội trưởng hiệp hội bác sĩ - Cát Thiên Ấn, cũng chính là thầy của Mạc Thiên Vấn. Về phần những người khác cũng đều là trưởng lão của hiệp hội bác sĩ.
“Xin chào thầy cùng vài vị trưởng lão.” Mạc Thiên Vấn thu hồi tâm trí, cung kính hành lễ.
“Chỉ sợ đây là lần cuối cùng Mạc Thiên Vấn hành lễ với chúng ta, qua hôm nay, cậu ấy chính là bác sĩ cấp bảy, có cùng địa vị với chúng ta, ngoại trừ hội trưởng, chỉ sợ không ai nhận được hành lệ của cậu ấy.” Mấy cái trưởng lão thấy vậy thì cười ha ha.
Mạc Thiên Vấn cười đáp lại nói: “Những chỉ dạ của các vị trưởng lão, Thiên Vẫn vĩnh viễn nhớ trong lòng.”
Cát Thiên Ấn cũng đem ánh mắt nhìn về phía đệ tử mà mình coi trọng nhất, ông ta rất hài lòng về Mạc Thiên Vấn.
Ông ta lấy ra một tờ giấy, đưa cho Mạc Thiên Vấn nói: “Thiên Vấn, đây là đề kiểm tra hôm nay của con.”
Mạc Thiên Vấn nhận lấy nhìn thoáng qua, sắc mặt tuy bình tĩnh, nhưng trong lòng lại vô cùng vui sướng. Bởi vì đề kiểm tra này Cát Thiên Ấn không chỉ từng giảng cho hắn ta một lần, hắn ta biết rất rõ.
Một tiếng đồng hồ sau, Mạc Thiên Vấn đem đáp án của mình nói trước mặt mọi người.
Mấy vị trưởng lão nghe hắn ta trả lời xong, nhìn nhau, từ trong ánh mắt của đối phương thấy được kinh ngạc và vui mừng.
Bọn họ còn chưa có câu trả lời tốt cho đề thi hôm nay như câu trả lời của Mạc Thiên Vấn.
“Trò giỏi hơn thầy.” Mấy vị trưởng lão sôi nổi cảm thán.
Cát Thiên Ấn cũng cười. Vì hôm nay, ông ta ngầm dùng không ít đặc quyền của mình.
Cát Thiên Ấn đem một miếng lệnh bài bác sĩ cấp bảy cho Mạc Thiên Vấn đồng thời nói: “Thiên Vấn, từ hôm nay trở đi, con chính là một bác sĩ cấp bảy rồi,ở Vạn Tiên Hội phải vì Chu Tước tinh vực mà dành được vinh quang.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT