*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vừa lúc đó, xa xa vang lên một giọng nói như sấm nổ: "Dừng tay!"

Một bóng người đang bay nhanh về phía thành Hồng Dương.

Công Dương Tú nhìn người vừa mới đến, cau mày nói: "Diêm thống lĩnh, cậu muốn làm gì?"

Người đó mặc áo giáp, tay cầm giáo bạc, ánh mắt sắc bén, là một trong bốn đại thống lĩnh dưới trướng của thập tam điện hạ.

Diêm thống lĩnh nói: "Điện hạ có lệnh, phải bảo vệ Thiên Nguyên Phường và thành Hồng Dương."

Anh ta liếc nhìn Công Dương Tú và Quý Đồng, rồi nói: "Điện hạ còn nói, ân oán giữa các người và Dược Đường ngài ấy có thể không quản, nhưng chỉ cần các người động thủ với Thiên Nguyên Phường và thành Hồng Dương thì đừng trách ngài ấy không niệm tình xưa."

“Cái này.” Công Dương Tú và Quý Đồng nhìn nhau.

Công Dương Tú hít một hơi thật sâu, nghiến răng nói: "Công Dương Tú sẽ ghi nhớ."

Nói xong, Công Dương Tú phất tay áo rời đi.

Diêm thống lĩnh ngăn cản Quý Đồng cũng đang định quay người rời đi và nói: "Quý Đồng, điện hạ có nói, tốt nhất ông đừng nên để người của Phi Tinh Viện giở ý đồ bất chính, nếu không, với khả năng của điện hạ, đồ sát một Phi Tinh Viện không phải là chuyện khó."

Sắc mặt Quý Đồng cực kỳ khó coi, nhưng ông ta cũng chỉ có thể gật đầu đáp ứng, đồng thời truyền lệnh cho người của Phi Tinh Viện thả đám người Thiên Nguyên Phường ra, rồi rời khỏi thành Hồng Dương.

Sau khi Quý Đồng rời đi, Diêm thống lĩnh đáp xuống đầu thành, nói với Sử thành chủ: "Điện hạ nói, chuyện này các người không cần phải cảm ơn ngài ấy, muốn cảm ơn thì cảm ơn cậu Dược đi. Khoảng thời gian sau này tôi sẽ trấn giữ ở thành Hồng Dương, tránh để đám người Quý Đồng thất hứa."

Sử thành chủ và rất nhiều thế gia đã vô cùng sửng sốt.

Sử thành chủ cười khổ nói: "Có vẻ như tôi đã đánh giá thấp cậu Dược rồi."

Sự việc ở thành Hồng Dương cứ thế mà trôi qua, đương nhiên Đường Tuấn biết những chuyện Ly Thanh Trần đã làm. Ngoài lòng biết ơn, anh cũng dành thêm vài phần tin tưởng cho Ly Thanh Trần. Sau khi được Đường Tuấn châm cứu vài lần, thể chất của Ly Thanh Trần cũng đã đạt đến bảy, tám phần của Hỏa Linh Thể, sắp trở thành Hóa Linh Thể thực sự rồi.

Trong một sân nhỏ ở thành Hỏa Nhai, Ly Thanh Trần đứng nghiêm trang. Anh ta tập trung phản ứng, một ngọn lửa đỏ rực bùng lên từ khắp cơ thể anh, ngọn lửa đỏ rực đốt cháy không khí và tạo ra những âm thanh tanh tách. Cơ thể của Ly Thanh Trần từ từ tách ly khỏi mặt đất, ngọn lửa vô tận xoay quanh cơ thể anh ta, khiến anh ta trông giống như một vị thần trong biển lửa.

Cuối cùng, ngọn lửa tan biến, một bộ giáp đỏ sẫm hiện lên bao quanh người Ly Thanh Trần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play