*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không chỉ anh mà Bạch Lương, Đoan Mộc Nhuệ và Nhiêu Kỳ La cũng bị ảnh hưởng mặc dù họ ở rất xa. Ba người bay ngược ra ngoài, bị thương nặng không ngừng nôn ra máu.

Đợi khi bọn họ dừng lại thì nhìn thấy một ngọn núi bị chẻ ra một vết nứt rất sâu, độ sâu gần bằng một phần ba ngọn núi. Nếu còn sâu thêm xíu nữa thì e rằng ngọn núi này sẽ bị chẻ làm đôi.

Tu hành giả Hóa Thần Cảnh hậu kỳ tự bạo, không ngờ uy lực lại khủng khiếp như thế.

"Kiếm linh thể kia đâu?"

Trước mắt đám người Bạch Lương đều trống rỗng, Nguyên Thiên Hóa tự bạo Nguyên Anh, tuyệt nhiên không còn sót lại chút gì. Nhưng Đường Tuấn cũng chẳng thấy đâu. Khi Đường Tuấn chém ra một kiếm vừa rồi, bọn họ cũng không còn nghi ngờ gì vể thể chất kiếm linh thể của Đường Tuấn nữa.

Ngay khi cả ba nghĩ rằng Đường Tuấn đã bị nổ chết, một tiếng xoẹt trong khe núi đột nhiên vang lên, một bóng người lảo đảo bay ra khỏi vết nứt, đó chính là Đường Tuấn.

Toàn thân của Đường Tuấn bê bết máu, vết thương cực kỳ nghiêm trọng, hơi thở cũng vô cùng bất ổn. Nếu không phải giây phút cuối cùng, anh sử dụng Tiên Thiên Thần Văn hộ thể, thì chắc chắn đã bị nổ chết rồi.

“Sơ ý quá.” Đường Tuấn không ngừng ho ra máu.

Anh nhìn ba người của Đoan Mộc Nhuệ nói: "Các người muốn cản tôi?"

Ba người Đoan Mộc Nhuệ nhìn nhau, rồi tránh ra.

Đường Tuấn bay ra khỏi Tuyệt Phong Lĩnh.

Đoan Mộc Nhuệ đột nhiên nói: "Anh mau bỏ chạy lấy mạng đi. Anh liên tiếp giết chết Hạ Nam Phi và Nguyên Thiên Hóa, Phi Tinh Viện nhất định sẽ phát điên, hơn nữa thầy Quý Đồng vẫn chưa ra tay, tốt nhất là chạy khỏi phủ Bạch Phong đi."

Đường Tuấn dừng lại nói: "Cảm ơn."

Khi Đường Tuấn biến mất khỏi tầm mắt của ba người, Nhiêu Kỳ La hỏi: "Đoan Mộc Nhuệ, anh giúp anh ta như thế, không sợ bị Phi Tinh Viện dòm ngó sao?"

Đoan Mộc Nhuệ nói: "Chu Tước tinh vực chúng ta khó khăn lắm mới có một kiếm linh thể, tôi không thể nhìn anh ta chết như thế."

Thành Hồng Dương, trong phủ thành chủ.

Sau khi rời khỏi Tuyệt Phong Lĩnh, Đường Tuấn liền quay trở về đây.

Sử thành chủ và Qua Thiên Hòa nhìn Đường Tuấn đang thở yếu ớt, vẻ mặt hai người đều cùng lộ ra vẻ tức giận, nói: “Phi Tinh Viện hiếp người quá đáng, cho rằng họ là môn phái duy nhất ở Phủ Bạch Phong sao?"

Đường Tuấn nói với bọn họ những chuyện đã xảy ra ở Tuyệt Phong Lĩnh.

Sử thành chủ thở dài và nói: "Tôi biết cậu Dược là kiếm linh thể, tôi tuyệt đối sẽ không để cậu đối mặt với rủi ro một mình đâu."

Kiếm linh thể, chỉ cần lớn lên, gần như có thể đạt tới Động Hư Cảnh. Vừa nghĩ đến thành Hồng Dương có một vị là kiếm linh thể, máu của Sử thành chủ lại sôi sục lên.

Qua Thiên Hòa cau mày và nói: "Bây giờ nói những điều này đã quá muộn rồi. Viện chủ đương thời và kế nhiệm của Phi Tinh Viện đều đã chết, Phi Tinh Viện sẽ không dễ dàng cho qua. Hơn nữa còn có thầy Quý Đồng?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play