*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi Đường Tuấn tới đây, anh không dám bay tiếp mà đáp xuống, chạy xuyên vào trong núi rừng. Tốc độ lao băng băng không chậm hơn bay bao nhiêu nhưng hệ số rủi ro lại thấp hơn nhiều. Sau khi chạy một lúc lâu, Đường Tuấn cũng bắt đầu tiến sâu vào Tuyệt Phong Lĩnh. Trên đường đi, Đường Tuấn phát hiện có rất nhiều tu sĩ dường như đang đi cùng hướng với mình.

“Sư huynh, nhìn xem tốc độ của người đó nhanh như vậy, hình như anh ta đang đi về hướng cổ động.” Một cô gái nhỏ giọng hỏi người đàn ông bên cạnh.

Người đàn ông bên cạnh nhướng mày, nhìn người kia, gật đầu nói: "Có vẻ giống như chúng ta, anh ta đến cổ động để nhặt báu vật. Anh ta không bay, xem ra khí tức cũng không mạnh, chắc chỉ là tu sĩ Nguyên Anh cảnh thôi. "

Sau khi nói xong, anh ta vẫy tay với người đàn ông và nói: "Người anh em kia, chắc anh cũng đang đi đến Cổ động, anh có muốn đi với chúng tôi không. Chúng tôi có thể chia sẻ thông tin chúng tôi có được với anh."

Bước chân của người đàn ông hơi dừng lại, sau đó bay về phía hai người họ, và nói: "Tên tôi là Dược Đường."

Người đàn ông mỉm cười và nói: "Tôi tên là Mộc Hạo, đây là sư muội của tôi, Khúc Tĩnh. Chúng tôi là đệ tử của Chân Hỏa phái."

Đường Tuấn nhanh nhạy, anh đã nghe từ Qua Thiên Hòa rằng Chân Hỏa phái là một giáo phái trực thuộc phủ Bạch Phong, thế lực của nó tương đương như Thiên Nguyên Phường.

“Cổ động khởi động rồi sao?” Đường Tuấn hỏi.

Mộc Hạo lắc đầu nói: "Vẫn chưa. Tuy nhiên, biến động từ cổ động càng ngày càng lớn, thời gian khởi động chắc cũng sắp tới rồi."

Anh ta cười khổ nói: "Cho dù có khởi động, cũng không đến lượt chúng ta giật lấy. Cậu chủ Hạ Nam Phi, thánh tử Đoan Mộc Nhuệ và thánh Nữ Nhiêu Kỳ La là những cường giả xuất sắc đã chiếm giữ những vị trí tốt nhất rồi, Cổ động tôi sợ nó sẽ rơi vào tay một trong số chúng. Nhưng mà cổ động là do cổ thần y để lại, nên có rất nhiều bảo vật. Chúng ta nhặt được một hai món bảo vật mà họ không để mắt tới coi như cũng hài lòng rồi.”

“Sư huynh, anh cảm thấy có khả năng rơi vào tay ai nhất?” Khúc Tĩnh hỏi.

Mộc Hạo suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chắc là cậu chủ Hạ Nam Phi. Tu vi của anh ta là mạnh nhất, có hy vọng lớn nhất có được cổ động."

Cả ba vừa nói chuyện vừa vội vã chạy trên đường, Đường Tuấn đã biết được một số tin tức từ miệng Mộc Hạo. Hôm nay ít nhất có bốn người có nhiều khả năng giành được cổ động, đó là Hạ Nam Phi, Đoan Mộc Nhuệ, Bạch Lương và Nhiêu Kỳ La. Trong số đó, thực lực của Hạ Nam Phi là mạnh nhất, đạt đến giai đoạn Hóa Thần Cảnh trung kỳ, ba người còn lại yếu hơn một chút, nhưng cũng có thực lực ở giai đoạn Hóa Thần Cảnh sơ kỳ.

Sau khi ba người bay trong rừng được một lúc lâu, một hang động thấp thoáng hiện ra trong tầm mắt của họ.

Ầm ầm ầm.

Trên bầu trời cao phía trên ba người, bốn thân ảnh đang giao chiến với nhau, từng sóng dao động kinh người tỏa ra xung quanh.

Khúc Tĩnh và Mộc Hạo huy động toàn bộ sức lực của mình để phòng bị, vì sợ rằng họ sẽ bị cuốn theo những xung động này và vô tình bị thương, như thế thì rất thiệt hại. Trong khu vực xung quanh, có rất nhiều người giống như họ, hiển nhiên tất cả họ đều ở đây vì cổ động. Nhưng lúc này, không ai dám tới gần cổ động đó, chỉ sợ hãi nhìn bốn bóng người đang chiến đấu trên không trung.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play